Phận nữ tử - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-20 16:42:46
Lượt xem: 1,914
7.
Ta rất kỳ quái rốt cuộc xảy ra sự tình gì, nhưng nhìn ánh mắt phu nhân, ta vẫn là nghe lời trở lại trong nội viện .
Nương vẫn chưa về, trách không được Trương ma ma gấp gáp như vậy .
Tri Hương ngay tại trong phòng đập cửa, ta nhanh đi giải cứu nàng .
Nàng chưa kịp mừng rỡ khi trông thấy ta, ta lại giao cho nàng một nhiệm vụ . Đi thám thính một chút xem Hầu phu nhân rốt cuộc muốn cùng phu nhân nói cái gì .
Ta liền nhìn sắc mặt nàng trong nháy mắt ảm đạm .
Nàng đi không bao lâu, nương liền trở lại.
Bởi vì trông thấy ta ngồi trong phòng, nương ngu xuẩn của ta cũng không dám tiến đến .
" Đến đây xem nào, đứng ở nơi đó làm gì."
Nương ngu xuẩn tiến lên, cúi đầu, rụt lại thân thể .
" Tiến về phía trước xem nào? Con còn có thể ăn thịt nương hay sao?."
Bà ấy bị dọa đến giật mình, kém chút liền muốn quỳ xuống trước mặt ta .
" Cô nương , mẹ sai rồi, mẹ thật sự sai, mụ già Trương ma ma kia nói chất tử của bà ta không phải người như vậy."
ĐƯợc rồi, ta không muốn nghe bà ấy nói chuyện gì nữa .
" Con đã mua thuốc rồi đây, mẹ uống đi, mấy ngày nay con sẽ chăm sóc cho mẹ."
Cái thai này cần phải loại bỏ ngay, nếu không sẽ càng ngày càng nhiều chuyện .
Nương ngu ngốc trong mắt chứa nước mắt: " Có đau không?"
" Sẽ không đau, con hỏi người ta rồi."
Làm sao có thể không thương bà ấy chứ? Thôi cứ để bà ấy uống thuốc đã rồi lại nói tiếp .
Bởi vì loại thuốc này, quan trọng là phải quyết tâm, uống nhanh, không thể do dự .
Cho nên không phải là thuốc sắc mà là thuốc viên, được bọc bánh đậu bên ngoài, bên trong mới là thuốc .
Nương đần nhìn dược hoàn, không dám cầm lên .
Ta liền nhìn bà ấy chằm chằm .
Bà ấy một hồi nói muốn thay quần áo, một hồi lại nói đói bụng, dù sao chính là muốn kéo dài thời gian .
Ta cũng vẫn nhìn chằm chằm .
Rốt cục, khi bà ấy run run rẩy rẩy cầm đem thuốc đưa vào miệng, Trương ma ma hét khản cuống họng tới .
" Di nương, di nương! Thiên đại hỉ sự mà, thiên đại hỉ sự mà."
Nhưng bà ta không có nghĩ rằng ta cũng trong phòng, Vào nhà trông thấy ta một khắc này liền dừng lại .
Nương trong tay còn cầm thuốc, tư thế rất hiếu kì .
" Thế nào?"
Trương ma ma lúc này mới nói khẽ: " Thiên đại hỉ sự, Hầu phu nhân cùng đại phu nhân thương lượng, muốn đem Nhị tiểu thư nạp cho thế tử làm quý thiếp."
Chức quan của cha ta tại kinh thành tuy không phải là lớn, nhưng tốt xấu gì cũng là quan ngũ phẩm, vậy mà đồng ý khuê nữ làm thiếp ?
Quý thiếp đó cũng là thiếp nha .
Người ta đều là tỷ tỷ không còn nữa mới mang muội muội tục huyền, ngươi này cũng tốt quá nhỉ, tỷ tỷ còn đang sống sờ sờ, liền muốn nạp muội muội làm thiếp .
Không hay rồi, nương ngu ngốc của ta ——
Nương ta vội để viên thuốc trên tay xuống bàn, lập tức đứng lên .
Nhìn ta ncười vui vẻ vài tiếng lại ngồi xuống .
" Quả nhiên là thiên đại hảo sự, cô nương tốt, cô nương tốt, ta cuối cùng cũng bình an vô sự rồi."
Nói bà ta lại đứng lên đi một vòng rồi lại ngồi xuống .
" Không ăn thuốc, ăn cái gì mà ăn. Ngươi gả đi, đệ đệ ngươi liền có chỗ trống để lấp vào."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bà ta liên tục cười to mấy tiếng liền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phan-nu-tu/chuong-5.html.]
" Ngươi gả đi, là đi đi Hầu phủ ăn ngon uống sướng. Chờ đệ đệ ngươi kế thừa gia nghiệp, các ngươi hỗ trợ nhau, ta chịu khổ lâu như vậy, cũng là đáng giá."
Bà ta có thể chịu cái khổ gì?
Bà ta năm đó sốt cao không hạ, kém chút liền phải chết . Là ta cầm ngọc bội tìm đại phu nhân muốn đổi cơ hội làm dâu hào môn này lấy thuốc cứu mạng .
Bà ta những năm nay hành động hệt như một kẻ đần độn ngu xuẩn, duy nhất chịu khổ chính là ta .
Bởi vì ta phải ứng phó với những chiêu trò nhảm nhí, lại phải nghĩ biện pháp giải quyết những hậu quả mà những trò vô nghĩa ấy mang lại nữa .
" Cô nương của ta ơi, chúng ta sẽ vượt qua được những việc này sớm thôi."
Bà ta một mực cùng Trương ma ma lải nhải, phảng phất không có những hiềm khích trước kia .
Bỗng nhiên, Chu mama bên cạnh đại phu nhân tiến đến .
Người ta cũng không có nói gì gì, liền gọi ta sau bữa cơm chiều đi qua một chuyến .
Nương ta bị dọa sợ..
" Có lẽ đại phu nhân không muốn, bà ta chắc chắn sẽ không đồng ý."
Nương lại bắt đầu lo lắng không yên .
Dạng này cảm xúc thay đổi rất nhanh có thể đả thương thân thể, đem đứa nho kia cho ra ngoài khay không nhỉ?/
" Đại tiểu thư còn đang ở Hầu phủ, nếu con vào làm sao nàng ta lại dễ chịu . Nếu phu nhân uy h.i.ế.p con, con liền khóc cho ta, khóc thật to vào, cứ trước mặt lão gia mà khóc."
" Đừng sợ con gái, lão gia nếu là biết ta mang thai nam thai, nhất định sẽ gả con đi."
Ồn ào quá.
8.
Năm ta mười tuổi đó, nương bị bệnh nặng .
Cần dược liệu quý, loại mà có tiền cũng không mua được, chúng ta căn bản tìm không thấy .
Về sau lão mama đã ở nội viện nhiều năm cho ta biết, trong của hồi môn của đại phu nhân có thứ đó.
Ta liền cầm ngọc bội lúc trước Thế tử cho ta, đi tìm đại phu nhân .
Từ khi giao dịch bắt đầu, ta cùng đại phu nhân đã dần trở nên thân thiết hơn.
Đại phu nhân đã sớm thuyết phục phụ thân ít nạp thiếp nhưng không thành, liền bắt đầu áp dụng chính sách quản lý nhân khẩu chặt chẽ.
Trong viện này không thể có có một nam hài nào .
Cha ta vì hành vi của mình mà phải trả giá đắt là đoạn tử tuyệt tôn .
Ông ta không quan tâm cảm nhận của thê tử, thì thê tử cũng sẽ không quan tâm tình cảm của ông ta.
Bà ấy cũng mãi không hiểu vì sao ta lại bảo vệ nương mình như thế .
Nương ta vì tranh thủ tình cảm làm qua rất nhiều chuyện hồ đồ, đại phu nhân khuyên ta tôn trọng vận mệnh của người khác .
Thực ta cũng đã nghĩ như vậy, nhưng dù sao bà ấy cũng là mẫu thân của ta .
Bà ấy chỉ vì muốn sinh một đứa con trai mà không tiếc hi sinh ta, đó là kết quả của việc bị mắc kẹt ở hậu viện này.
Ta biết nương nhất đinh sẽ hại ta, mang lại nhiều rắc rối cho ta. Nhưng ta lại do dự, cứ để bà ấy muốn làm gì thì làm .
Ta nghĩ lần này đại phu nhân gọi ta tới là muốn nói cho ta biết bà ấy đã thay ta cự tuyệt mối hôn sự hoang đường này.
Không nghĩ tới thấy ta đi tới, bà ấy liền nói, " Thiếp khẳng định sẽ không để ngươi làm, nhưng nếu tục huyền thì ngươi có đồng ý không?"
Đại phu nhân, hình như bà đã quên chính thất là nữ nhi của bà phải không ? .
" Đại tỷ những năm này cũng không có sinh con, c.h.ế.t đi cũng không có gì đáng nhớ."
Ta đã hiểu, nữ nhi của bà ấy muốn cao chạy xa bay, cần ta yểm hộ .
Đại phu nhân rất hiểu quy củ, đã gọi ngươi đến là việc, ắt hẳn có tiền công sòng phẳng
" Đứa bé kia để ta giải quyết, Trương ma ma ta cũng thay ngươi xử lý, của hồi môn tuyệt đối đủ."
Thành giao.