Phản xuyên vào showbiz, ta cầm nhầm kịch bản ''hay ra vẻ'' - Chương 322
Cập nhật lúc: 2024-06-25 18:10:01
Lượt xem: 204
Nghe vậy, một người trong đó bổ sung: “Sợ là điều kiện kém hơn mấy trăm lần thì các diễn viên cũng không chịu được.”
Người chịu trách nhiệm trong học viện nghe lời nói của hai người xong thì cười cười: “Bọn họ đều tham dự một loạt kiểm tra đánh giá mới được xếp tới lớp tinh anh Trời Xanh trong khối lớp dự bị, không nói đến nghệ sĩ bình thường, những học sinh khác trong học viện cũng kém hơn bọn họ.”
Mấy người đang trò chuyện, nhân viên công tác trước đó nói điều kiện hà khắc đột nhiên híp mắt lại, kinh ngạc ồ lên một tiếng: “Đạo diễn Mễ, chị xem người dẫn đầu đoàn huấn luyện kia có giống Tang Tiếu không?”
Đàm Mễ vừa đến sân huấn luyện, trong đầu đã tự động mô phỏng vị trí của ánh đèn, diễn viên vân vân lúc quay hình trong tương lai, bị nhân viên công tác gọi, bà ấy nhất thời không thể nghe rõ: “Em nói gì?”
“Tang Tiếu, Tang Tiếu đó!” Nhân viên công tác đã híp mắt thấy rõ rồi, kích động kéo cánh tay Đàm Mễ: “Đạo diễn Đàm chị mau xem, Tang Tiếu dẫn đội huấn luyện ở phía trước đấy!”
Đàm Mễ giật mình, vội vàng đỡ mắt kính nhìn kỹ, vừa nhìn thì khỏi phải bàn, bà ấy thật sự nhìn thấy Tang Tiếu vừa kết thúc thử vai vào sáng hôm qua đang dẫn đầu đoàn người huấn luyện của lớp tinh anh mà người phụ trách nói, trông Tang Tiếu còn thoải mái hơn học sinh phía sau.
Đàm Mễ chìm nổi trong giới mấy năm, có thể xưng một tiếng kẻ già đời cũng không nhịn được bị cảnh tượng trước mắt làm mờ mịt, gần như là khi nhìn thấy Tang Tiếu, Đàm Mễ nhớ lại lúc thử vai, bài nói chậm rãi về bốn đời máy bay chiến đấu và sự nghiêm cẩn chặt chẽ chuyên nghiệp khi diễn không có vật thể của Tang Tiếu.
Người phụ trách bình thường không chú ý tới tin tức của minh tinh, thấy biểu cảm của mấy người thì trong lòng có suy đoán, đồng thời cũng nghĩ đến một vài việc: “Các bạn quen biết Tang Tiếu à? Có người giúp Tang Tiếu tìm cách đến học viện kiểm tra, Tang Tiếu kiểm tra thuận lợi rồi đăng ký học tạm thời trong lớp dự bị.”
“Lúc ấy tìm đến tôi, tôi tưởng là trẻ con nhỏ tuổi đùa giỡn, kết quả Tang Tiếu dựa vào thành tích đứng nhất thao tác mô phỏng, thứ ba lý luận để vào lớp dự bị.” Anh ta có thể nhớ rõ về Tang Tiếu, nguyên nhân rất lớn nằm ở thành tích chói sáng của Tang Tiếu.
Lời giải thích của người phụ trách khiến người khác đều kinh ngạc không thôi, không nhịn được mà nhỏ giọng nói chuyện, vấn đề này ekip của Tang Tiếu đều có thể kìm nén không quảng bá, cũng có thể kìm nén được!
Mà Đàm Mễ kinh ngạc xong thì lại lần nữa nhìn về phía sân huấn luyện, bà ấy nhìn Tang Tiếu cẩn thận huấn luyện trong đội ngũ, nhìn Tang Tiếu hoàn thành nhanh hơn chuẩn hơn người phía sau, trong lúc nhất thời, trong lòng đã tuôn ra cảm xúc mãnh liệt mênh m.ô.n.g vô hạn.
Đàm Mễ cảm thấy dường như không cần thử vai nữa, hình tượng nhân vật chính mơ hồ trong đầu bà ấy, lúc này đã vô cùng rõ ràng!
Người phụ trách nhìn biểu cảm của Đàm Mễ, nhướng mày: “Đoán chừng bọn họ phải huấn luyện đến trưa, tôi đưa các bạn đi xem thiết bị?”
“Làm phiền anh rồi.” Đàm Mễ vui vẻ đồng ý, nhưng khi tiến về phía khu vực thiết bị, bà ấy không nhịn được mà lên tiếng hỏi thăm: “Anh có thể nói một chút về biểu hiện của Tang Tiếu trong học viện không?”
Người phụ trách vui tươi hớn hở cười một tiếng: “Đương nhiên, huấn luyện viên lớp bọn họ có mấy lần tiếc nuối nói Tang Tiếu làm nghệ sĩ là đã bỏ lỡ việc làm phi công đấy, các bạn cũng đừng thấy lạ, ông ấy cũng là sốt ruột nhân tài.”
Liên quan tới chuyện thử vai, khi Tang Tiếu xin nghỉ phép, người phụ trách đã có nghe nói, anh ta không biết nghệ sĩ trong giới, nếu có điều kiện thì đương nhiên phải giúp người quen, trong một đám nghệ sĩ thử vai, anh ta chỉ quen biết một mình Tang Tiếu.
Mười hai giờ trưa, ngoại trừ hai người đến trễ trước đó thì mười tám người còn lại đều đã hoàn thành nhiệm vụ, từng người một đỡ nhau đi đến nhà ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phan-xuyen-vao-showbiz-ta-cam-nham-kich-ban-hay-ra-ve/chuong-322.html.]
Trong nhà ăn sắp xếp từng dãy bàn dài, người trong lớp lấy cơm xong thì tự động chiếm hai đầu bàn dài, vừa mới ngồi xuống là lập tức có người phàn nàn với Tang Tiếu: “Lớp trưởng, vừa rồi cậu làm gì mà chạy về phía trước giống như điên cuồng không muốn sống vậy, lần trước tớ chưa nói sao, trong tình huống thời gian cho phép thì điều chỉnh tốc độ một chút.”
Bành Quân Nghi cầm đũa giả vờ đánh nam sinh nói chuyện: “Nói cứ như người chạy thứ hai không phải cậu vậy, chẳng phải cậu có kế hoạch chạy theo sát phía sau Tang Tiếu, gần kết thúc thì vọt tới trước lấy hạng nhất à.”
“Hì hì.” Nam sinh né tránh đũa, cười ha hả nhún vai: “Tớ từ nhỏ đến lớn luôn chiếm hạng nhất, ai có thể ngờ tới bị lớp trưởng đè xuống thứ hai chứ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tang Tiếu khẽ buông tiếng thở dài, hiếm thấy có tâm tình nặng nề trước mặt đồ ăn: “Trễ nhất là tuần sau, cậu có thể đứng hạng nhất rồi.”
“Hả?”
Những người khác cũng nhìn về phía Tang Tiếu: “Lớp trưởng, không phải đến giữa tháng một cậu mới quay phim sao? Tính toán đâu ra đấy thì còn hơn nửa tháng nữa lận.”
Tang Tiếu lắc đầu: “Nhưng cuối tuần có kết quả thử vai rồi, mặc dù người cùng tổ nói xác suất thành công của tớ cao nhưng tớ không có niềm tin tuyệt đối, đương nhiên phải nhân dịp trước khi đi, nắm bắt thời gian liều mạng huấn luyện rồi.”
Một khi có kết quả thử vai, mình có khả năng sẽ bị huấn luyện viên đạp ra ngoài ngay tại chỗ.
“Vậy Tang Tiếu cậu có mấy phần chắc chắn?”
Không đợi Tang Tiếu trả lời, phía sau có người trả lời giúp Tang Tiếu, vô cùng khí khái, tự tin hơn gấp trăm lần: “Phần trăm bạn học Tang Tiếu được tuyển chắc chắn là 100%.”
Tang Tiếu và người của lớp học vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy huấn luyện viên Đới cùng một lãnh đạo học viện bọn họ đứng sóng vai ở phía sau, sau khi lãnh đạo học viện kia nói xong chữ 100% thì đưa tay vỗ lên vai Tang Tiếu: “Bạn học Tang Tiếu, chúng tôi chờ năm sau trông thấy bóng dáng của em trên màn ảnh!”
Tang Tiếu: …
Tôi đã ngoan ngoãn không khoe khoang nữa rồi, mấy người cứ không ngừng khen tôi làm gì QAQ.
—
Tác giả có lời muốn nói:
Các sư huynh sư tỷ: Cảm giác được người ta tâng bốc này có chút quen thuộc nha.