Phật Tử, Phật Nữ Là Đồ Giả Mạo - 10
Cập nhật lúc: 2024-07-09 16:02:50
Lượt xem: 255
Không có ánh trăng, hội trường đấu giá chìm trong bóng tối, chỉ có ánh đèn khẩn cấp leo lét. Bên ngoài sảnh, gió rít lên từng cơn, cát bụi bay mù mịt. Trong khu vườn kiểu Trung Quốc, vài chiếc đèn lồng đỏ đung đưa dữ dội, ánh lên thứ màu đỏ rợn người. Nhiệt độ trong sảnh lập tức giảm xuống gần như đóng băng. Ở phía xa xa, một đoàn người mờ ảo xuất hiện, hóa ra là một đám rước dâu thời xưa!
"Quỷ vương đón dâu, nên duyên vợ chồng."
"Cô dâu ở đâu?"
Trong gió xen lẫn vô số tiếng gào thét như quỷ khóc sói tru, chiếc kiệu hoa đỏ như m.á.u tiến đến trước cửa đại sảnh.
"Cô dâu ở đâu?"
Trong bóng tối, một bàn tay khô đét chỉ còn trơ xương đột nhiên vươn ra, chộp tới tôi. Tôi vừa định ra tay, bỗng nhiên cảm thấy đau nhói sau lưng. "Bốp!"- Tôi đã bị đánh bật đi bằng hai bàn tay. Tôi lao thẳng về phía chiếc kiệu hoa âm u đó!
"Cái đệt!"
"Cặp đôi khốn nạn, đồ tiểu nhân bỉ ổi!"
Thế này thì hay rồi, thực lực không cho phép tôi khiêm tốn nữa! Chín chữ chân ngôn của tôi còn chưa kịp tung ra. Một ánh sáng trắng lóe lên trước mắt. Hệ thống điện đã được khôi phục. Tất cả những thứ như tà ma, quỷ vương, kiệu hoa, xương khô... đều biến mất không dấu vết.
"Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Không nhìn rõ, hình như là quỷ vương nào đó cưới vợ?"
Mọi người trong hội trường xôn xao bàn tán.
Bố tôi đứng trên bục đấu giá, bình tĩnh nói: "Mọi người đừng hoảng, những gì vừa xảy ra chỉ là hiệu ứng hình ảnh ba chiều mới được công ty Khánh Thụy của chúng tôi phát triển."
"Công ty chúng tôi chuẩn bị phát triển sang ngành điện ảnh, đã có bước đột phá về công nghệ hình ảnh ba chiều. Nhìn biểu cảm của mọi người, tôi biết hiệu ứng tại chỗ rất tốt, hahaha..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phat-tu-phat-nu-la-do-gia-mao/10.html.]
Mọi người đều sững sờ trong giây lát. Tuy nhiên, khi nhìn thấy băng khô, máy làm lạnh, thiết bị chiếu... được sử dụng để tạo không khí ở nơi khuất trong vườn, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
"Đúng vậy, có Phật tử của chúng ta ở đây, lũ yêu ma nào dám bén mảng đến."
Ai đó tại buổi đấu giá lập tức lên tiếng hưởng ứng.
Đông Phương Phật Tử và Hoàng Phủ Phật Nữ ở giữa sân, tay cầm chuỗi hạt, khẽ gật đầu, thần thái tao nhã, bảo tướng trang nghiêm. Tôi cười khẩy trong lòng. Thật là nực cười! Đừng tưởng tôi không biết, hai chưởng vừa rồi trong bóng tối là do hai kẻ đê tiện này giở trò. Hai kẻ giả danh Phật môn này luôn khiến tôi phải thay đổi cách nhìn về sự đê hèn.
Nửa đêm.
Trên tầng.
Tiếng trò chuyện vọng xuống rõ mồn một.
"Hôm nay bố em chơi trò chiếu ảnh ba chiều, kịch bản cũng khá ghê đấy chứ, suýt nữa thì tôi tin sái cổ."
Là giọng của Đông Phương Già Lam.
"Bố em dở chứng rồi, tính chuyển sang kinh doanh công ty văn hóa điện ảnh. Ông tự viết hẳn một kịch bản kinh dị, lấy cảm hứng từ câu chuyện của quản gia cụ cố nhà em."
"Ồ, kể sơ sơ nội dung đi."
"Chuyện kể về một anh thư sinh ngày xưa thi mãi không đỗ. Trên đường lên kinh thi lần thứ ba thì tình cờ gặp quỷ vương rồi nên duyên âm hôn. Sau đó anh ta thi đỗ cao, làm quan to. Một trăm năm sau, vào một đêm khuya, có một chiếc kiệu tám người khiêng đến phủ đón cô tiểu thư xinh đẹp của quan."
"Rồi sao nữa?" Đông Phương Già Lam hối thúc.
"Đương nhiên là đêm động phòng của quỷ vương rồi!"