PHIÊN BẢN NỮ CHÍNH CỦA CHÍNH CHÚNG TÔI - C7
Cập nhật lúc: 2024-08-23 19:42:58
Lượt xem: 4,301
7.
Nguyên nhân là vì lúc đó hắn nhìn thấy bóng dáng của Tô Tĩnh Nghi trong đám đông.
Trong ngõ nhỏ hỗn loạn không chịu nổi, thiếu nữ mặt đầy nước mắt ngồi xổm trước mặt một nam sinh đang bị thương, chung quanh là bao nhiêu người đang cầm đủ các loại công cụ hỗn chiến cùng một chỗ.
Vừa vặn đoạn thời gian đó thủ đoạn giả ngoan của Bùi Dã có hiệu quả, cha mẹ hắn tạm dừng việc cưỡng chế đưa đón, chỉ yêu cầu hắn về nhà đúng giờ.
Kết quả sau khi nhìn thấy Tô Tĩnh Nghi hắn không chút do dự gia nhập vào cuộc hỗn chiến, thẳng đến khi bị người phát hiện báo cảnh sát, hai nhóm người lập tức giải tán, đám người của bên kia trước khi đi còn nắm gậy bóng chày chỉ một vòng, tên cầm đầu tóc vàng trần đây âm hiểm nói:
“Chu Lẫm, ông đây sẽ không bỏ qua cho chúng mày đâu!”
Bùi Dã lau m.á.u khóe miệng, đi đến bên cạnh Tô Tĩnh Nghi hỏi cô ta có bị thương hay không, cô ta lắc đầu, giải thích rằng vô tình gặp được anh hàng xóm vẫn luôn chăm sóc cô bị người ta khi dễ.
Ba ngày sau Bùi Dã đã bị trường học phát hiện tham gia đánh nhau tập thể.
Chủ nhiệm lớp gọi hắn và Thẩm Thanh Kỳ ra hành lang khuyên nhủ:
“Sai lầm một lần cũng không sao, thi tốt nghiệp trung học ngàn vạn lần không thể sai lầm, Thẩm Thanh Kỳ à, thầy luôn yên tâm về em. Lần này không tính, đừng ảnh hưởng đến tâm trạng, chỉ cần em ổn định, hoàn toàn có thể trở thành thủ khoa năm nay.”
Thẩm Thanh Kỳ cúi đầu không nói, Bùi Dã ngược lại nghiêng người dựa vào vách tường cười cợt nói:
“Vậy lần này em cũng không đến nữa~em cũng sẽ không bị ảnh hưởng, thi tốt nghiệp trung học nhất định sẽ phát huy thật tốt.”
Chủ nhiệm lớp xụ mặt vặn lỗ tai hắn, răn dạy trong tiếng kêu rên đầy khoa trương của Bùi Dã:
"Tên nhóc thối nhà em, còn tưởng rằng em đã cải tà quy chính, cái tốt không học lại đi học đánh nhau với người ta, trong trường đánh nhau thì cũng thôi đi, lại còn dám đánh ra cả ngoài trường, còn tiếp tục như vậy có phải hay không em muốn lên trời? Sắp thi đại học rồi, em có thể ổn định lại được không!"
Bùi Dã vừa xoa lỗ tai vừa phản bác:
"Vậy bọn họ bắt nạt bạn học trường mình, em nhìn thấy cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được mà? Nhỡ đâu bạn ấy xảy ra chuyện gì, chẳng phải là càng ảnh hưởng danh dự trường học..."
Hắn nói đạo lý rõ ràng, Thẩm Thanh Kỳ thì vẫn luôn im lặng.
Cuối cùng chủ nhiệm lớp dưới sự năn nỉ lăn lộn của hắn mà đồng ý không gọi phụ huynh, sau đó phủi tay rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phien-ban-nu-chinh-cua-chinh-chung-toi/c7.html.]
Tô Tĩnh Nghi lúc này mới đỏ mắt nói cám ơn, đúng lúc một đám nam sinh cãi nhau ầm ĩ đi ngang qua, có người không cẩn thận đụng phải Bùi Dã.
Hắn nhẹ nhàng che thắt lưng hít một hơi khí lạnh.
Tô Tĩnh Nghi không chút do dự xốc vạt áo đồng phục học sinh của hắn lên, lộ ra sườn lưng gầy gò, phía trên là một mảng vết thương xanh tím.
Trong trận đánh kia hai bên đều không chiếm được ưu thế, chỉ có Bùi Dã cố ý tránh cho mặt không bị đánh, nên chỗ bị thương đều là chỗ quần áo che lại.
Tô Tĩnh Nghi lo lắng nói muốn dẫn hắn đến phòng y tế, hoàn toàn bỏ qua Thẩm Thanh Kỳ đứng yên một bên.
Bùi Dã tâm tình sung sướng, rất là ngoan ngoãn đáp ứng.
Tôi và Khương Lộ hút sữa chua đi ngang qua bọn họ.
Bùi Dã đột nhiên mở miệng: "Khương Lộ!
Cô cắn ống hút nghi hoặc nghiêng đầu, liếc nhìn quần áo bên hông Bùi Dã chưa sửa sang lại, bừng tỉnh hiểu ý, mắt cười cong cong nói:
“Cậu yên tâm, cái gì tôi cũng không biết.”
Hắn bỗng nhiên im lặng trong chớp mắt, lẳng lặng nhìn Khương Lộ, cuối cùng khẽ cười:
“Tốt nhất là nhớ kỹ lời cậu nói.”
Thật ra kiếp trước Bùi Dã cũng không có tham dự vào trận đánh này, bởi vì hôm đó trong lớp có người đang mở sạp bói bài, Khương Lộ lôi kéo Bùi Dã không tình không nguyện đến cũng muốn biết trước tương lai của bọn họ.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Sau khi rút thẻ xong lần lượt nhận được giải thích:
Sao sáng rọi mỗi phương
Lạc nhau trong biển người.
Ý cười trong mắt Khương Lộ rút đi, chân mày nhíu lại.
Bùi Dã cười nhạo ra tiếng, tỏ vẻ khinh thường.