Phong Lâu Quái Đàm - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-03-29 19:28:22
Lượt xem: 72
Lúc này, thang máy lại kêu lên. Từ bên trong bước ra một người phụ nữ trung niên tóc ngắn có đôi mắt hình tam giác, vừa xuất hiện liền chống eo nói với tôi: “Cô có biết làm lầu trưởng hay không vậy? Mấy người phân phối đồ ăn kiểu gì hả? Đáng lý ra không nên mỗi nhà nhận một túi mà phải chia theo nhân khẩu của từng nhà chứ?”
“Tôi ở phòng 604, nhà chúng tôi có tới 5 người lận đấy! Chỉ có một túi thì làm sao mà ăn đủ!”
“Tôi lấy thêm được không?”
Mặc dù là giọng điệu hỏi thăm nhưng người phụ nữ này lại không hề có chút khách sáo, vừa giơ tay đã muốn túm lấy cái túi.
Thấy được động tác của chị ta, tôi vội vàng tiến lên ngăn cản.
“Chị à, vụ này không được nha! Đồ ăn đều đã chia ra đủ hết cả rồi, chị mà cầm thì sẽ có người bị thiếu đó!”
Nhưng vừa nghe tôi nói dứt lời, người phụ nữ đó liền chỉ vào mũi của tôi nói: “
“Nhưng mà chúng tôi không đủ ăn! Chồng tôi ba ngày rồi không đi ị nổi luôn đó!”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Mấy người cũng phải biết thông cảm một chút chứ! Cô là lầu trưởng, chẳng phải cũng đã có một phần rồi đó sao?”
“Cô làm lầu trưởng mà không cho tôi hai phần thì không xong với tôi đâu!”
Đối mặt với người phụ nữ trung niên hung hăng càn quấy này, tôi thật sự là bó tay hết cách nhưng nghĩ đến tin nhắn ở trong điện thoại, cuối cùng vẫn quyết từ chối chị ta.
“Bà chị à, thật sự là không được đâu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phong-lau-quai-dam/chuong-7.html.]
“Mấy cái này đều được chia sẵn hết rồi, em không cho thêm chị được đâu!”
Tôi cứ tưởng nói như vậy thì người phụ nữ này sẽ từ bỏ, nhưng nào ngờ hoàn toàn là nói chuyện không thông.
“Cô như vậy là không hợp lý! Tôi muốn khiếu nại với ban quản lý tài sản!” Vừa nói, chị ta vừa xách hai túi đồ vọt thẳng vào thang máy.
Tôi muốn đuổi theo nhưng bà chị kia đã sớm đóng cửa thang máy lại, tôi muốn đuổi cũng đuổi không kịp.
“Bà chị!!! Chị làm vậy là không được đâu!”
Tôi muốn ngăn cản nhưng tốc độ của thang máy nhanh hơn tôi leo thang lầu nhiều lắm. Lúc tôi leo thang lầu tới nơi thì chị ta đã sớm trở vào phòng, dù cho tôi có nhấn chuông cửa đến cỡ nào thì phòng 604 vẫn cứ đóng cửa im ỉm.
Hết cách, tôi chỉ đành trở xuống đánh dấu vào phòng 604 rồi tính phần mình tặng luôn cho chị ta.
Về sau lúc phân phát, tôi luôn trông chừng chặt chẽ số đồ ăn, sau khi đánh dấu thì mới rút túi đồ từ dưới đáy quầy đưa cho người ta, cũng không bị ai cướp đi nữa.
Rất nhanh, số đồ ăn của 24 gia đình trên danh sách đều được phát xong. Chỉ có điều…
[Thật sự sẽ không có chuyện gì sao?]
Không biết vì cớ gì, trong đầu tôi luôn hiện lên câu nói <Không nên có lòng tham! Người có lòng tham sẽ không có được kết quả tốt!>