Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 417
Cập nhật lúc: 2024-10-25 05:03:51
Lượt xem: 47
"Cậu chưa từng sử dụng qua như thế này?"
Trần Hà Đường lại hỏi.
Quý Trường Tranh suy nghĩ một chút, anh gật đầu một cái: "Cháu chưa bao giờ dùng qua."
Trần Hà Đường nói: "Vậy cậu thật đáng thương." Anh thậm chí còn chưa từng nhìn thấy vòi hoa sen. Ông ta có chút nghi ngờ, nếu đối phương nghèo như vậy, chưa từng nhìn thấy qua sự đời, liệu anh có thực sự có đủ khả năng nuôi nỗi Mỹ Vân hay không?
Quý Trường Tranh: "..."
Không cần phải thương hại anh, chẳng qua là anh chưa từng thấy qua đồ vật này, thậm chí ngay cả mấy người trong quân đội của bọn họ cũng chưa từng thấy qua.
Đương nhiên, anh e rằng không biết trong lòng Trần Hà Đường đang suy nghĩ gì.
Quý Trường Tranh tiếp tục quan sát, anh phát hiện phòng tắm tuy không lớn nhưng được trang bị đầy đủ vòi sen, vòi nước, cái kệ để đựng xà phòng, giá phơi quần áo, thậm chí còn có cả một chiếc giỏ treo lơ lửng trên không.
Đó là để tách biệt đồ dơ ra.
Vân Mộng Hạ Vũ
Quý Trường Tranh lại tò mò: "Đây là cái gì?"
Trần Hà Đường nói: "Cái giỏ đựng quần áo bẩn, Mỹ Vân để trên mặt đất bị nước b.ắ.n làm ướt nên treo lên không trung để dễ dàng lấy quần áo đi."
Quý Trường Tranh đứng còn cao hơn cái vòi nước trước mặt. Thử dùng trước một chút. Nếu anh sử dụng góc này, nó sẽ hơi thấp, nhưng chiều cao này phải phù hợp với Mỹ Vân.
"Cậu chưa thấy qua nó à?"
Cứ lặp đi lặp lại.
Quý Trường Tranh bình tĩnh lắc đầu.
Anh thực sự chưa bao giờ nhìn thấy một phòng tắm tươm tất như vậy, với hầu hết mọi thứ hữu ích.
Điều này làm cho sắc mặt của Trần Hà Đường trông rất quái dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-417.html.]
Quý Trường Tranh tựa hồ không có chút cảm giác nào, anh bị phòng tắm trước mặt hấp dẫn.
Anh không khỏi cẩn thận quan sát, thậm chí còn đứng bên cạnh vòi để vặn tắt vòi nước.
Quý Trường Tranh vặn một cái, vòi bắt đầu liền rào rào vang lên, một lúc sau nước nóng bắt đầu chảy ra, anh cầm lấy phần vòi hoa sen bằng nhựa nên có hơi nóng tay.
Quý Trường Tranh nhìn chằm chằm vào vòi nước nóng một lúc.
Quân đội tuy cũng có vòi nước nhưng nước từ vòi chảy ra là nước lạnh, lạnh như băng hết thấu xương.
Đàn ông bọn họ thì không sao, thể lực dồi dào, lúc nào cũng nóng hừng hực, không sợ lạnh nhưng không ít chị dâu trong khu nhà dân không thể chịu nổi cái lạnh, nhất là khi giặt đồ vào mùa đông, tay họ sẽ lạnh cóng đến đỏ ửng sưng lên.
Tuy nhiên, vòi nước này rất tốt, có thể tạo ra nước nóng, điều quan trọng nhất là Quý Trường Tranh sợ điều kiện trong quân đội không tốt bằng ở nhà.
Mỹ Vân đi qua sẽ chịu khổ.
Tắm cũng không có tiện nghi như ở nhà, Mỹ Vân sẽ rất khó chịu.
Vì vậy, Quý Trường Tranh chạm vào vòi nước, sau đó dựa vào tường lắng nghe tiếng áp lực nước rào rào từ đường ống bên trong.
"Nước nóng này từ đây tới?"
Trần Hà Đường thở dài, anh thật sự là một đứa trẻ từ trên núi xuống, cái gì cũng không hiểu, cũng không biết A Viễn rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, lại đi giới thiệu cho Mỹ Vân một người có điều kiện hoàn cảnh nghèo khó như vậy...
Ông ta suy nghĩ một lúc, rốt cuộc cũng nhìn mặt mũi của Mỹ Vân và A Viễn, ông ta trả lời: "Thu Hà đang đun nước nóng ở bên ngoài, và nước nóng được đun sẽ phun ra từ vòi nước khi cậu mở vòi nước ở đây."
Ông ta còn chưa nói xong. Trần Thu Hà đang đun nước nóng bên ngoài đến nửa chừng khoảng bốn mươi độ thì dừng lại đun nồi trên bếp than, thỉnh thoảng thêm một ít nước lạnh vào bên trong.
Chính là để cung cấp nước nóng cho bên ngoài sử dụng.
Trần Hà Đường cũng không hiểu cái nguyên lý này, thế là nói: "Cái này cũng là do Mỹ Vân thiết kế."
Nghe ông ta nói, Quý Trường Tranh giọng có vẻ đắc ý: "Mỹ Vân của cháu thật lợi hại."
Những lời này Trần Hà Đường vô cùng ấn tượng, ông ta ừ một tiếng: " cậu cũng không thể quá tệ, Trường Tranh, tôi nói cho cậu biết, đàn ông không thể không có tiền."