PHU NHÂN, XIN HÃY TỰ TRỌNG - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-08-10 11:59:24
Lượt xem: 799
10
Nhớ nhung người không thể có thật là ngu ngốc, đã bỏ lỡ thì chính là bỏ lỡ.
Giờ nên trân trọng người trước mắt, cùng người có thể tạo ra kỷ niệm mới mà đi tiếp.
“Lần đầu tiên thiếp gặp điện hạ, điện hạ vẫn là một thái tử trẻ tuổi, tiền đồ vô lượng.” Bùi Tri Hạ nói.
Ta thành thật: “Ta không có ấn tượng.”
Bùi Tri Hạ nghe xong cười: “Điều đó tự nhiên, lúc đó trong mắt điện hạ chỉ có quận chúa Thanh Thành.”
Bùi Tri Hạ kể cho ta nghe một câu chuyện, một câu chuyện về việc nàng đứng từ xa nhìn ta và Lý Gia Nhiên suốt sáu năm.
“Nhìn hai người bỏ lỡ nhau, nhìn câu chuyện của hai người không có kết thúc, và ta trở thành người duy nhất đạt được điều mong ước.” Bùi Tri Hạ cười tự giễu.
Ta không biết nói gì, trong mắt ta, Bùi Tri Hạ luôn là người đơn thuần chân thật, ta không thể tưởng tượng được nàng lại chôn giấu tình cảm không thể có này sâu trong lòng.
“Điện hạ bị trúng độc mù mắt, bị phế truất ngôi thái tử, trở thành hoàng tử mất thế không còn cơ hội đoạt đích, khi thời gian giữ đạo hiếu của Thái hậu qua đi, quận chúa Thanh Thành bị đưa đi phong địa... sau đó ta gả vào.” Bùi Tri Hạ kể lại câu chuyện trước khi nàng gả cho ta với giọng điệu bình thản.
Không phải mệnh lệnh của cha mẹ, cũng không phải duyên phận trời định, chúng ta trở thành vợ chồng là kết quả do Bùi Tri Hạ cầu xin.
“Nếu điện hạ có tâm điều tra, sẽ biết nhị tiểu thư nhà họ Bùi luôn làm việc hoang đường, hai ba năm gần đây mới thay đổi tính tình.” Bùi Tri Hạ thẳng thắn với ta.
Từ đầu đến cuối ta đều có thể nghe thấy tiếng lòng của Bùi Tri Hạ, nàng giả vờ hiền thục đoan trang, ta biết rõ từ ngày đầu gặp mặt.
“Ta biết, nhưng ta vẫn chọn nàng.” Ta đưa tay vuốt mặt Bùi Tri Hạ, nàng im lặng rơi lệ.
Lý Gia Nhiên đã cùng ta suốt thời thơ ấu, là tia xuân quang trong bức tường cung cấm nhàm chán.
Nhưng mùa xuân tuổi thơ vô lo vô nghĩ rất ngắn ngủi, theo năm tháng lớn lên, cả ta và Lý Gia Nhiên đều rời khỏi khu vườn nhỏ ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phu-nhan-xin-hay-tu-trong/chuong-10.html.]
“Bùi Tri Hạ, vì gặp nàng, ta bắt đầu thích mùa hạ.” Ta nói.
Mồ hôi ướt đẫm, tiếng ve kêu rộn ràng, đầu óc quay cuồng, mùa hè giống như những ngày ta gặp Bùi Tri Hạ.
Nhiệt tình mùa hè nóng bỏng đến mức từ đầu ngón tay chạm vào sẽ lan đến trái tim.
Bùi Tri Hạ không hiểu phong tình hỏi: “Vì mùa hè có dưa hấu sao?”
“Vì mùa hè có nàng, đồ ngốc.” Ta chủ động hôn Bùi Tri Hạ.
Từ ngày hôm đó, ta hiếm khi nghe thấy tiếng lòng của Bùi Tri Hạ, vì nàng lười giả vờ rồi.
“Ngày mai sau khi hạ triều, chàng đến hiệu sách xếp hàng mua cho ta 'Trọng sinh sau truy thê lộ man mác'.” Bùi Tri Hạ dặn dò ta trước khi đi ngủ.
“Có thể đọc ít những sách này không?” Ta nhíu mày.
Đọc đã đành còn đặt trên giá sách trong thư phòng của ta, chỉ vì ta không nhìn thấy mà lộng hành.
Lần trước Hứa Đại nhân đến thư phòng bàn việc, thanh danh cả đời ta đều bị nàng phá hủy!
“Tướng công, chàng là tốt nhất!” Bùi Tri Hạ dựa vào vai ta, dùng giọng ngọt ngào làm nũng.
Ta hắng giọng: “Chỉ lần này thôi.”
Nửa tháng sau khi Lý Gia Nhiên vào kinh, nàng được chỉ hôn làm chuẩn thái tử phi.
Bùi Tri Hạ bất bình thay nàng: “Quận chúa Thanh Thành nhất định là không tình nguyện!”
“Nếu nàng không muốn, không ai có thể ép buộc, hẳn là nàng đã suy nghĩ kỹ rồi.” Ta không hiểu sao Bùi Tri Hạ lại không vui, thanh mai trúc mã của ta kết hôn nàng nên vui mừng mới phải.
“Điện hạ, không bằng chàng rước quận chúa Thanh Thành làm bình thê vào phủ, hai người ở trước mặt ta cũng tiện để ta trông chừng.” Trong đầu Bùi Tri Hạ như có hồ.
“Có nàng là đủ rồi, sẽ không có ai khác.” Câu này ta phải nói đi nói lại nhiều lần.