Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phu Quân Dẫn Về Ba Tiểu Thiếp, Ta Liền An Tâm Dựng Sự Nghiệp Riêng - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-05-21 15:43:16
Lượt xem: 3,848

Chương 18

 

Sau khi đẩy chuyện cho Trưởng công chúa, ta lại vội vàng mang theo hưu thư đến nha môn đăng ký, lại bảo quản sự dẫn theo mấy tên lực lưỡng đến Lư gia, chuyển của hồi môn gia sản của ta về.

 

Tờ hưu thư đó, là do Lư Đình ký lúc muốn cưới Lâm Hạnh Nhi, ta vẫn luôn cẩn thận giữ gìn, bây giờ cuối cùng cũng có lúc sử dụng.

 

Có nó, quản sự liền quang minh chính đại đến cửa, trực tiếp dọn sạch Lư gia.

 

Lư Đình đương nhiên không chịu, quản sự của ta cũng không phải dễ bắt nạt, hai người tranh chấp thế nào ta không còn quan tâm nữa.

 

Sau khi giao hết mọi việc, ta cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, trở về Kim gia ngủ một giấc.

 

Lúc tỉnh dậy, cha ta ngồi phịch xuống giường, mặt mày hiền từ:

 

"Con gái, sao con hòa ly lại còn mang theo cả tiểu thiếp nhà người ta về vậy?

 

"Hắc hắc, bất quá là con gái của Kim gia ta, chưa bao giờ làm chuyện lỗ vốn."

 

Ta cười toe toét:

 

"Đương nhiên."

 

Cha ta xoa xoa tay:

 

"Con lúc trước còn nói Lư Đình đẹp trai, sao không mượn giống sinh con rồi mới ly hôn?

 

"Con gây dựng cơ ngơi lớn như vậy, hôm nay là nhà máy bông, ngày mai là nhà máy cao su, dù sao cũng phải có người thừa kế chứ?

 

"Ta thấy quản sự nhà mình là được, đẹp trai, lại đối xử tốt với con..."

 

Ta mỉm cười:

 

"Cha, cơ ngơi lớn như vậy của nhà mình, một người thừa kế làm sao đủ?

 

"Yên tâm, con đã bồi dưỡng hơn trăm người, tuổi lớn hơn một chút sang năm là có thể bắt đầu làm việc rồi."

 

Mắt cha ta trợn to như chuông đồng.

 

Nhà trẻ mồ côi được xây dựng ở Nam Châu năm đó, không phải là làm việc thiện vô ích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phu-quan-dan-ve-ba-tieu-thiep-ta-lien-an-tam-dung-su-nghiep-rieng/chuong-18.html.]

 

Hơn trăm đứa trẻ, ta cho ăn ngon mặc đẹp, mời thầy dạy học dạy dỗ, là để sau này làm việc cho ta, giúp ta quản lý sản nghiệp của Kim gia khắp cả nước.

 

Năm ngoái ta tranh thủ đi thị sát một vòng, nhà trẻ mồ côi thu nhận phần lớn là bé gái bị bỏ rơi, đứa nào cũng bụ bẫm đáng yêu, ngoan ngoãn thông minh.

 

Gặp ta, vây quanh ta gọi là đại chưởng quầy, giọng nói ngọt ngào mềm mại, khiến ta tan chảy.

 

Ta không cần uống thuốc bổ đen sì, không cần trải qua đau đớn khi mang thai sinh con, chỉ cần bỏ ra chút bạc, là có hơn trăm đứa con gái đáng yêu, thật là quá hời. 

 

Ngày hôm đó, ta nhàn nhã nằm trên ghế mây, quản sự báo cáo với ta:

 

"Đồ đạc mà tiểu thư mua ở Lư gia, từ trên xuống dưới, từ giường tủ bàn ghế bình phong, đến nồi niêu xoong chảo đũa, đều mang về hết, cửa sắt sơn son cũng tháo rồi, cột vàng cũng bóc hết vàng lá mang về, cây đào cây mận cây nho, đều đào lên mang đi.

 

"Chất đầy mấy chục xe, cả kinh thành đều nhìn thấy, khắp nơi bàn tán chuyện này."

 

Ta gật đầu:

 

"Mọi người đều biết ta đã hòa ly là tốt rồi."

 

Quản sự nói:

 

"Lư gia đã trở nên trống rỗng, thành trò cười cho cả kinh thành, Lư Đình sĩ diện, còn muốn tổ chức hôn lễ long trọng, rầm rộ phát thiệp mời, chỉ có mấy đồng nghiệp nhận lời, nhà Thượng thư, Thị lang trước đây quan hệ tốt với tiểu thư, đều viện cớ không đi."

 

Ta không khỏi cười:

 

"Đến lúc khách đến, e rằng ngay cả ghế cũng không có."

 

Quản sự liếc nhìn sắc mặt ta, đột nhiên lắp bắp nói:

 

"Tiểu thư, người có muốn tái giá không?

 

"Ta, ta, ta nguyện tự tiến cử, đổi họ thành Kim..."

 

Ta liếc hắn một cái, trêu chọc:

 

"Vậy làm sao đủ?

 

"Cha ngươi cũng phải đổi."

Anan

 

Loading...