Phu Quân Nhu Nhược - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-23 19:50:43
Lượt xem: 181
9
“Trước đây Nghiên Thư nói, đời này chỉ biết thích một mình ta, hiện giờ một đời còn chưa kết thúc, sao có thể thay đổi?” Hắn càng thêm mạnh mẽ, không còn chút nào bộ dạng yếu đuối như trước đó: “Hay là những gì nàng từng nói với ta đều chỉ là gạt người thôi sao?”
Ta bị hắn kéo đến gần bên hắn, không cách nào thoát ra, chỉ có thể liên tục lắc đầu.
“Nếu không phải gạt người, vậy nhất định nàng vẫn thích ta, đúng không?” Trong mắt hắn hiện lên vẻ cầu khẩn không thể nào che giấu.
Đường Hạc Thanh tiếp tục nói: “Nghiên Thư thích Ngụy gia như vậy, ta cũng có thể, sang năm kỳ thi mùa xuân, ta nhất định có thể thi đậu, đến lúc đó, nàng nghĩ xem, Nghiên Thư sẽ là phu nhân Trạng Nguyên thì thế nào?”
Hắn đến gần ta, hơi thở nóng rực phả vào mặt ta, khiến ta cảm thấy mặt mình nóng bừng.
Trước đây, ta cũng chưa từng thân mật với hắn như vậy
Đáng tiếc hiện tại, đã không còn là thời gian dây dưa như trước.
Mấy ngày trước, ta nhận được hồi âm từ Khương Kiều.
Trong thư, Khương Kiều nói hiện tại đúng là thời điểm quan trọng, Ngụy thái hậu vẫn không chịu buông tha cho thân phận của nàng ấy. Dù tạm thời nàng ấy có quân công nhưng không thể để xảy ra bất cứ chuyện gì vào lúc này.
Nàng ấy liên tục xin lỗi ta, bảo ta cứ ổn định tình hình trước, vì Đại Tề hoàng đế, cũng chính là cha ta đã không còn sống được bao lâu nữa. Khi Thái Tử thuận lợi kế vị, nàng ấy nhất định sẽ giúp ta trút cơn giận này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phu-quan-nhu-nhuoc/chuong-8.html.]
Ngụy thái hậu thì đang bức ép, cha nương lại không biết sống c.h.ế.t ra sao, ta không thể để Ngụy gia tiếp tục tiêu d.a.o tự tại như vậy.
“Đường Hạc Thanh, ngươi hãy nghe cho kỹ, ta không đùa đâu.” Ta dùng sức đẩy hắn ra, trầm giọng nói:“Hôn ước của chúng ta không còn giá trị, Ngụy gia chính là mẫu tộc của đương kim Thái Hậu, sao có thể tùy tiện từ chối?”
Ta quay người không nhìn hắn nữa, tiếp tục nói: “Ngày mai ngươi về nhà đi, chuẩn bị tốt cho kỳ thi mùa xuân năm sau.”
“Còn về tiền bạc, ta sẽ chuẩn bị đầy đủ cho ngươi.”
Hắn bị lời nói của ta chọc cho tức giận, nói: “Ta cần tiền của nàng làm gì? Chẳng lẽ trong lòng nàng, ta và nàng đính hôn bao nhiêu năm đều chỉ vì tiền sao?”
“Mạnh Nghiên Thư, ta hỏi lại nàng một lần, nàng thật sự muốn ta đi sao?”
Ta không quay đầu lại, cũng không trả lời, chỉ gật đầu thật mạnh.
Một lát sau, phía sau không còn âm thanh gì, khi ta quay lại thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng hắn nữa.
Ta thở phào nhẹ nhõm nhưng lại lo lắng cho an nguy của hắn. Dù sao Ngụy Hiến Quân đã từng thấy Đường Hạc Thanh, muốn bọn họ không nhớ đến hắn cũng khó, nếu Ngụy gia không buông tha, sợ rằng hắn sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Vì vậy, ta gọi Thiết Trụ ca ca và Thiết Đản, dặn dò bọn họ phải bảo vệ Đường Hạc Thanh thật tốt, mỗi ngày hắn đi đâu làm gì đều phải báo lại cho ta.
Dù cái tên Thiết Đản có vẻ không mấy dễ nghe nhưng công phu của hắn ta thì rất đáng tin, có hắn ta bên cạnh Đường Hạc Thanh, ta cũng yên tâm hơn nhiều.
Có lẽ Đường Hạc Thanh thật sự bị ta chọc cho tức giận, không đợi đến sáng hôm sau, ngay tối đó hắn đã thu dọn hành lý, chỉ mang theo vài bộ quần áo và ngọc bội đính hôn mà ta đưa cho hắn, rồi phẫn nộ rời đi.