Phúc hắc đích nữ muốn hòa ly - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-06-26 18:53:15
Lượt xem: 7,231
Khi phu quân ta - Trần Du, công khai tuyên bố muốn cưới thứ tỷ làm bình thê, mọi người đều khuyên ta nên rộng lượng.
Ta đáp: "Nếu muốn thì nạp nàng ta làm thiếp, bằng không thì hòa ly. Bình thê sao? Đừng hòng!"
Cả Trần gia đều giận dữ nhìn ta, bảo ta không có lòng khoan dung, ngay cả tỷ tỷ ruột cũng đối xử nhỏ nhen như vậy.
1
Mẫu thân Trần Du lạnh lùng nói: "Ngươi gả vào Trần gia ba năm có dư, đến nay vẫn chưa sinh được mụn con, đã phạm vào thất xuất, không đưa cho ngươi một tờ hưu thư, là Trần gia ta nhân từ lắm rồi. Nay chỉ là muốn nâng Đại Lý thị làm bình thê, ngươi lại không chịu, thật là không biết điều!"
Ta đường đường là đích nữ Lý gia, gả vào Trần gia làm chính thê, nay lại đặt sau một thứ nữ, bị gọi là Trần phụ tiểu Lý thị.
Trần gia thật đúng là bất chấp luân thường! Trong lòng ta cười lạnh không thôi.
Mẫu thân Trần Du quanh năm bệnh tật, từ khi ta gả vào Trần gia vẫn một lòng một dạ hầu hạ bà, ngoài việc một ngày ba bữa chăm sóc cẩn thận, còn mời danh y tới chẩn trị, mới khiến thân thể bà dần dần khỏe mạnh hơn.
Bệnh tình của bà không thích hợp ăn sơn hào hải vị, chỉ nên ăn uống thanh đạm, tuy vậy, ta vẫn nghĩ mọi cách để món ăn thêm phần thơm ngon, nhưng dường như bà không hề cảm kích, thường xuyên oán trách ta với Trần Du, bảo ta hà khắc chuyện ăn uống của bà.
Thứ tỷ tới sau, lại lén lút mang đồ ăn ngon cho bà, hôm nay là cá quế, ngày mai là thịt Đông Pha, ngày kia là khuỷu heo pha lê, ta vì thế mà không ít lần nổi giận với thứ tỷ, nhưng lại khiến bà càng thêm bất mãn, cho rằng ta keo kiệt vài đồng bạc.
Mẫu thân ta mất sớm, khi ta gả đến Trần gia cũng thật tâm thật ý xem bà như mẹ ruột mà phụng dưỡng, nếu cứ tiếp tục thế này cũng không biết bà có thể chống đỡ được bao lâu.
2
Thấy ta không nói gì, tiểu cô Trần gia liếc ta một cái: "Nhị tẩu, không phải muội nói tỷ, ngày thường tỷ tác oai tác quái, khiến cả nhà đều nghe lời tỷ thì thôi đi, nay nhị ca chỉ muốn cưới một bình thê mà thôi, tỷ còn giận cá c.h.é.m thớt, truyền ra ngoài chẳng phải khiến người ta cười nhạo nhị ca sợ vợ, mọi việc đều phải nhìn sắc mặt phu nhân mà sống hay sao? Về sau nữ nhi Trần gia chúng ta còn gả đi được nữa hay không?"
Nghe vậy, sắc mặt Trần Du càng thêm khó coi.
Tiểu cô năm nay mười sáu tuổi, đã đến tuổi cập kê.
Ta đã sớm nhờ các vị phu nhân quen biết tìm giúp, năm ngoái nhắm được một nhà họ Tống ở kinh thành, tuy không phải là dòng chính, nhưng phụ thân nam nhân kia là quan ngũ phẩm, nghe nói lần này có công trị thủy, triều đình đã muốn điều ông ta hồi kinh nhậm chức, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
Hơn nữa bản thân thiếu niên lang Tống gia cũng vô cùng cầu tiến, tính tình ngay thẳng, gia phong không chê vào đâu được.
Nhưng nào ngờ, ta vừa định đưa bát tự cho bà mối, thì tiểu cô đã xông ra đuổi người ta đi, còn mắng ta độc ác, muốn chia rẽ nàng ta với Giang tú tài.
Giang tú tài?
Lúc đó ta mới biết, tiểu cô đã sớm tư thông với vị tú tài nghèo họ Giang ở nhà trọ kế bên Trần gia.
Tuy Giang sinh gia cảnh nghèo khó, nhưng đã sớm thi đậu tú tài, thuê một căn nhà ở con hẻm kế bên Trần gia làm nơi dạy học, vừa dạy vừa chuẩn bị cho kỳ thi.
Vốn dĩ Giang sinh có ý với tiểu cô, hoàn toàn có thể đường đường chính chính đến cửa cầu hôn, bất kể thành hay không cũng là quang minh chính đại.
Âm thầm qua lại như vậy là sao? Danh tiết của nữ tử quan trọng như thế nào, chẳng lẽ Giang tú tài là người đọc sách thánh hiền lại không biết?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phuc-hac-dich-nu-muon-hoa-ly/chuong-1.html.]
Trong lòng ta có chút xem thường hắn, mỗi lần đều khổ tâm khuyên nhủ tiểu cô đoạn tuyệt quan hệ với hắn, nhưng đổi lại là sự hận thù của tiểu cô dành cho ta.
Ngược lại, từ khi thứ tỷ đến, nàng ta thường xuyên tạo cơ hội cho tiểu cô và Giang tú tài gặp gỡ, hai người bọn họ đối với thứ tỷ có bao nhiêu phần cảm mến, thì đối với ta lại có bấy nhiêu phần oán hận chán ghét.
3
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Lúc này, thứ tỷ ở một bên khẽ rơi lệ, nức nở nói: "Đều là lỗi của muội, nếu không phải muội, muội muội đã không buồn phiền như vậy, khiến gia đình bất hòa. Du lang, thôi vậy, muội lập tức thu dọn hành lý, rời khỏi Trần gia."
Thứ tỷ sinh ra đã giống mẹ ruột của mình là Lưu di nương, mắt hạnh má đào, dáng vẻ yêu kiều diễm lệ, rất đáng yêu.
Trần Du đau lòng nhìn nàng ta: "Muội rời khỏi Trần gia thì có thể đi đâu? Trở về Trịnh gia ở Ký Châu, cái nơi ăn thịt người không nhả xương đó sao?"
Trịnh gia ở Ký Châu là nhà giàu có, chính thê hiện tại của đại công tử Trịnh gia và mẫu thân đã khuất của ta là bằng hữu từ nhỏ.
Năm đó, tuy Trịnh phu nhân gả xa đến Ký Châu, nhưng vẫn giữ liên lạc với mẫu thân ta.
Hai người cùng mang thai, ước định nếu sinh con một trai một gái sẽ kết làm thông gia.
Sau đó, mẫu thân ta khó sinh mà qua đời khi sinh ra ta, đến khi ta trưởng thành, đến tuổi gả cho Trịnh gia, người gả qua lại là thứ tỷ.
Nghe nói Trịnh phu nhân biết chuyện liền nổi trận lôi đình, lập tức muốn trả thứ tỷ về Lý gia.
Nhưng lúc đó thứ tỷ đã bái đường thành thân với Trịnh công tử, Trịnh công tử lại hết lòng che chở cho thứ tỷ, kiên quyết không chịu hủy hôn, đành thuận theo tự nhiên mà kết làm vợ chồng với thứ tỷ.
Vì chuyện này mà Trịnh phu nhân rất áy náy với ta, tự trách mình ngay cả nữ nhi của bạn thân cũng không bảo vệ được.
Nhưng đời người khó liệu, Trịnh công tử kết hôn với thứ tỷ chưa được hai năm, thì đột ngột qua đời vì bạo bệnh.
Tuy nói Trịnh gia là nhà giàu có, rất coi trọng chữ "tiết hạnh", nhưng phụ thân ta là quan triều đình, lại có quan hệ thông gia với Trịnh phu nhân và mẫu thân, thứ tỷ goá bụa khi tuổi đời còn trẻ, Trịnh gia cũng không làm khó nàng ta, đợi nàng ta chịu tang mãn tang kỳ một năm, liền để nàng ta trở về nhà.
Nhưng không biết tại sao, sau khi trở về, xung quanh lại đồn đại là Trịnh gia ngược đãi con dâu, phụ thân ta phái người đến hỏi thăm, khi đó thứ tỷ chỉ còn nửa cái mạng, không muốn nữ nhi hồng nhan bạc mệnh, liền đón nàng ta trở về.
Đối với những lời đồn vô căn cứ này, thứ tỷ cũng không đáp trả, mỗi lần xuất hiện đều lộ ra dáng vẻ sợ hãi, nhu nhược, e lệ, vì vậy mọi người càng thêm tin tưởng lời đồn, lên án hậu viện Trịnh gia dơ bẩn, đồng thời cũng rất đồng cảm với thứ tỷ.
Sau khi trở về, thứ tỷ không còn e ngại mà thường xuyên đến Trần gia thăm ta.
Phụ thân quanh năm bận rộn chính sự, rất ít khi quản lý việc nhà, cũng viết thư nói ta hãy nghĩ đến tình tỷ muội mà chăm sóc cho thứ tỷ số phận long đong.
Không cần nghĩ cũng biết là Lưu di nương thổi gió bên gối.
Phụ thân ta cưới bốn người vợ, đều yểu mệnh qua đời sớm, mang tiếng khắc thê, ông ấy nhậm chức ở ngoài nhiều năm, vẫn chưa tục huyền, chỉ giữ Lưu di nương ở bên cạnh hầu hạ.
Đối với việc thứ tỷ ở Trần gia như cá gặp nước, ta cũng nhắm mắt làm ngơ, nàng ta thường xuyên ở trước mặt Trần Du khen ta tốt số, gả được vào nhà tốt.
Chỉ là phúc phận này, không phải ai cũng hưởng được.