Phương Hạ - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-10-31 07:08:00
Lượt xem: 28
Anh gần như phá hủy toàn bộ kế hoạch toan tính bao năm qua.
Nhưng anh cũng chẳng màng.
Ngồi bên bờ sông, trong lòng hắn chỉ nghĩ.
Hạ Nhan chưa chết, chắc chắn chưa chết.
Anh không có chứng cứ, nhưng anh cảm nhận được, trái tim mình vẫn đang đập, thì người anh yêu chắc chắn vẫn tồn tại đâu đó trên thế gian.
Vì thế, khi Cố Bạc Xuyên hoàn toàn tự hủy, uống rượu đến mức làm mình bị ung thư dạ dày, Trì Vọng vẫn không từ bỏ, tìm kiếm khắp nơi. Người của nhà họ Trì không đủ, hắn trực tiếp xông vào nhà Cố Bạc Xuyên: “Cho tôi mượn người của anh.”
Cố Bạc Xuyên hỏi: “Dựa vào đâu?”
Trì Vọng đáp: “Muốn cho mượn thì cho, không thì thôi.”
Hắn quay đầu bước đi. Cố Bạc Xuyên đành bất lực gọi hắn lại.
“Cần người nào, cứ đến điều động.”
…
Cuối cùng, Trì Vọng đã tìm thấy Hạ Nhan.
Nhưng Hạ Nhan nói, muốn anh gác kiếm, kết hôn với cô.
Trước đây anh nghĩ phụ nữ đều ngốc nghếch, vì sao ai cũng muốn kết hôn?
Nhưng bây giờ, trên máy bay tư nhân quay về Giang Thành, khóe môi anh không nhịn được mà cong lên.
Cảm giác hạnh phúc kỳ lạ dâng tràn trong lòng, Trì Vọng bất giác nhớ đến đại ca.
Lần này, anh không còn nghĩ đến bộ xương gãy của đại ca, mà nghĩ đến nụ cười trên mặt hắn khi qua đời.
Thì ra anh không hối hận về lựa chọn của mình.
…
Trì Vọng trở lại Giang Thành.
Anh phải làm mọi việc tinh tế hơn đại ca gấp vạn lần.
Bản thân anh không quan trọng, nhưng không thể liên lụy đến Hạ Nhan.
Anh đã sắp xếp mọi thứ cẩn thận, cắt đứt thân phận, chuyển nhượng tài sản, thiết lập an ninh.
Anh phải chắc chắn rằng sau khi gác kiếm, không còn kẻ thù nào đe dọa được Hạ Nhan.
Những công việc này đã làm mất hai năm.
Hai năm sau, Trì Vọng cuối cùng cũng có thể xuất phát.
Mọi thứ ở Giang Thành, anh đều không cần nữa.
Anh không còn là Trì Vọng, là ai cũng được.
Chỉ cần có thể ở bên Hạ Nhan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phuong-ha/chuong-13.html.]
…
Nhưng Hạ Nhan đã không đợi anh. Cô mang thai rồi.
Trì Vọng gom đủ dũng khí, định hỏi cô xem chồng cô là ai, cô có hạnh phúc không.
Anh có quá nhiều câu hỏi, nhưng cuối cùng chẳng hỏi điều gì cả.
Trì Vọng bỏ đi.
Người nhà họ Trì liên tục giục anh, nói rằng tiểu thư của Cẩm Thành đang nôn nóng gặp anh.
Trong thoáng chốc, Trì Vọng nghĩ, vậy cũng được.
Đi gặp mặt, kết hôn với một người mà anh không quá yêu nhưng lại rất yêu anh, tẩy trắng thân thế, chơi đùa quyền thuật.
Dù sao bao người đàn ông cũng như vậy.
Nhưng vào giây phút cuối, Trì Vọng lại nghĩ đến Cố Bạc Xuyên.
Anh cứ đi như thế, cũng chỉ thành một Cố Bạc Xuyên khác mà thôi.
Trì Vọng đột ngột quay xe.
Hoàng hôn bị anh bỏ lại phía sau, cơn gió chiều cũng lướt qua.
Anh đã không còn là thiếu niên, không biết liệu có thể đuổi kịp người con gái mình yêu.
Nhưng anh cứ thế chạy về phía có cô, không ngoảnh đầu lại.
20. Cậu bé nhỏ
Cậu bé nhỏ cầm cây kem, nhảy nhót tiến đến trước mặt một cô bé. “Đây là một anh trai rất đẹp và một chị gái rất đẹp tặng cho tớ đấy.”
Cậu bé ưỡn ngực, nói: “Cho cậu ăn.”
Cô bé nhận lấy: “Sao lại cho tớ?”
Cậu bé đáp: “Đừng hỏi nhiều, ăn đi.”
Cô bé mỉm cười ngọt ngào.
Cô bé cắn một miếng kem, chợt “A” lên một tiếng.
Kem đã tan chảy.
Trong ống quế rơi ra một chiếc ghim hoa hồng bạc nhỏ xinh.
Trên đầu nhọn của ghim, lấp lánh móc lấy một chiếc nhẫn kim cương hồng lớn, sáng lấp lánh.
Cậu bé cầm ghim hoa hồng, cô bé cầm chiếc nhẫn.
Cả hai cùng ngoái đầu lại.
Hoàng hôn đã tắt, chỉ còn lại vườn hoa hồng rực rỡ, bạt ngàn sắc thắm nở khắp nơi.
- Hết -