Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phượng Triều Dương - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-10-13 22:27:39
Lượt xem: 248

1

 

Trong bóng đêm tối tăm như mực.

 

Tiếng sấm ầm vang, mưa to như trút nước.

 

Ta yếu ớt nằm trên giường, bụng truyền đến từng cơn đau quặn thắt.

 

Mồ hôi làm ướt tóc mai hai bên.

 

Ta siết chặt đệm giường dưới thân, cố gắng không phát ra tiếng kêu đau đớn ầm ĩ, chỉ mong giữ sức lực, chờ bà mụ đến.

 

“Kẽo kẹt.”

 

Trong căn phòng tối tăm vang lên âm thanh cửa gỗ bị đẩy ra

 

Ta nhìn về phía cửa, chỉ thấy Tần Huyền, phu quân đã thành hôn với ta ba năm nay, sắc mặt hắn tái nhợt, quần áo trên người đã ướt sũng nước mưa.

 

Trong tay hắn bưng một chén thuốc.

 

Nhưng phía sau lưng hắn lại không có người nào cả, chỉ có cơn mưa trút xuống ngoài hiên.

 

'Phu quân, bà mụ… vẫn chưa đến sao?'"

 

Ta cắn răng chịu đựng đau đớn, yếu ớt mở miệng hỏi.

 

Lúc này, một tia chớp đột nhiên  lóe lên.

 

Tần Huyền run rẩy, suýt chút nữa làm đổ chén thuốc.

 

Nhưng chỉ trong chốc lát,

 

Hắn chậm rãi bước về phía ta, dịu dàng trấn an: "Nguyệt Nương, hôm nay trời mưa lớn, bà mụ còn đang trên đường tới đây, ta đã sai người đi thúc giục."

 

Lúc này, ta đã bị cơn đau xé nát đến mức ý thức mơ hồ, ngay cả nói chuyện cũng trở nên khó khăn.

 

Tần Huyền nâng ta dậy, nói: “Ta vừa sắc xong chén thuốc an thần giảm đau, nàng uống vào sẽ dễ chịu hơn một chút.”

 

Chén thuốc đen ngòm đắng ngắt trôi xuống cổ họng ta.

 

Ta vô thức nhíu mày, muốn quay đầu đi.

 

Tần Huyền thấy vậy dường như có chút hoảng loạn, càng dùng sức cưỡng ép đổ chén thuốc vào trong miệng ta.

 

“Khụ khụ.”

 

Ta đẩy Tần Huyền ra, ho sặc sụa.

 

Chén sứ đựng thuốc bị quăng xuống đất, vỡ thành từng mảnh nhỏ, phát ra âm thanh loảng xoảng.

 

Ta gắng gượng ngẩng đầu lên, có chút khó hiểu nhìn về phía Tần Huyền.

 

Chỉ thấy hắn đứng cách ta một bước, khuôn mặt thường ngày vẫn luôn ôn nhu như ngọc, vào giờ phút này trong bóng đêm tối tăm lại trở nên dữ tợn.

 

Hốc mắt hắn đỏ hoe, giống như có chút không đành lòng: “Nguyệt Nương, nàng đừng trách ta. thế lực của Trưởng công chúa quá lớn, nàng ấy muốn nàng chết, ta..."

 

Hắn còn chưa dứt lời, ta đã phun ra một ngụm m.á.u đen.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phuong-trieu-duong/chuong-1.html.]

Lục phủ ngũ tạng dường như bị xuyên thủng, toàn thân run rẩy.

 

Hạ thân ta cũng trào ra m.á.u tươi, ướt đẫm, nhớp nháp.

 

Đó là... con của ta.

 

Ta giãy giụa gượng dậy, muốn chất vấn Tần Huyền vì sao lại có thể nhẫn tâm như vậy.

 

Mới phát hiện cổ họng đã không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể không cam lòng mà trừng lớn hai mắt, oán hận nhìn chằm chằm con người trước mặt này.

 

Người đã sớm chiều ở chung cùng ta, người mà ta từng cho rằng cầm sắt hòa minh bên gối 

 

Tần Huyền đứng cách đó không xa, hơi nghiêng đầu tránh đi ánh mắt của ta.

 

Cùng lúc đó, cơn đau dữ dội khiến trước mắt ta biến thành màu đen, thân thể nặng nề ngã xuống giường, ý thức dần dần tan biến.

 

2

 

"Oanh Thời tỷ tỷ, Oanh Thời tỷ tỷ, ngươi mau tỉnh lại đi..."

 

Bên tai ta vang lên tiếng gọi khẩn trương của một nữ tử.

 

Ta từ từ mở mắt ra.

 

Đập vào mắt ta là trướng hoa màu xanh lơ trên đỉnh đầu.

 

Ta nhất thời ngây ngẩn cả người, đây là đâu?

 

Nữ tử bên giường nhìn thấy ta đã tỉnh lại thì vui mừng khôn xiết, nàng ấy nắm lấy tay ta: "Oanh Thời tỷ tỷ, ngươi mau dậy đi. Nếu ngươi không đi ngay, Trưởng công chúa sẽ nổi giận đấy!"

 

Oanh Thời? Trưởng công chúa?

 

Ta nhìn nữ tử trước mắt mặc xiêm y cung nữ, có chút ngập ngừng lên tiếng hỏi: "Ngươi vừa gọi ta là gì?"

 

Nữ tử kia nghe vậy, có chút bối rối: "Oanh Thời tỷ tỷ..."

 

Ta cúi đầu nhìn lại, phát hiện trên người cũng đang mặc xiêm y cung nữ.

 

Nhưng chất liệu tốt hơn một chút, hoa văn thêu thùa cũng tinh xảo hơn.

 

Ta... vẫn chưa c.h.ế.t sao?

 

Còn trở thành thị nữ bên cạnh Trưởng công chúa, tên Oanh Thời?

 

Thế gian này thực sự có những chuyện kỳ lạ vậy sao, hơn nữa còn là ta gặp phải...

 

Nhưng "ta" trước đây thì sao?

 

Còn đứa con chưa kịp chào đời kia...

 

"Oanh Thời tỷ tỷ, sao sắc mặt của ngươi tái nhợt thế? Ngươi không sao chứ?"

 

Tiếng nói lo lắng của tiểu cung nữ vang lên, kéo ta ra khỏi dòng suy nghĩ hỗn loạn.

 

Ta định thần lại lại, sau đó mỉm cười nói: "Không sao. Ngươi vừa nói Trưởng công chúa, nàng ấy thế nào?"

 

Tiểu cung nữ nghe thấy vậy thì vội vàng đáp: "Trưởng công chúa đang đợi tỷ tỷ chải tóc đấy! Buổi sáng hôm nay mấy vị ma ma và cung nữ đến chải tóc đều không làm g Trưởng công chúa hài lòng, chọc cho công chúa nổi giận. Bây giờ bọn họ đều bị phạt quỳ trong điện. Cầu xin tỷ tỷ mau đi cứu mạng..."

 

Loading...