Quần Hạ Chi Thần - C11
Cập nhật lúc: 2024-08-21 13:19:43
Lượt xem: 472
Dù sao một nữ nhân đăng cơ, nói cho cùng vẫn là chuyện không danh chính ngôn thuận.
Chắc chắn không bao lâu sau, cả nước sẽ dấy lên một làn sóng phản loạn.
Nhưng ta có Tề Cảnh Trạch và Dung Vân Uyên, hai cánh tay đắc lực này, không lo gì không dẹp được loạn.
Đã ngồi lên ngôi cửu ngũ chí tôn, ta tuyệt đối sẽ không quay đầu lại.
Ta phong Dung Vân Uyên làm quốc sư kiêm thừa tướng, còn Tề Cảnh Trạch làm Trấn Quốc Đại Tướng Quân kiêm Bình Nam Vương.
Một người giúp ta ổn định nội chính, một người giúp ta quét sạch ngoại địch.
Còn về phần Cố Thời Dục, ta suy nghĩ một chút, ngôi Quân hậu vẫn còn trống, vậy thì phong hắn làm Quân hậu đi!
Cũng coi như thực hiện tâm nguyện của hắn.
Ban đầu, Cố Thời Dục còn không nghĩ thông suốt, giận dỗi với ta.
Bày ra dáng vẻ hận thù sinh ra từ tình yêu sau khi chân tình bị phụ bạc.
Về sau, khi hắn thấy Dung Vân Uyên và Tề Cảnh Trạch thường xuyên vào Ngự Thư Phòng của ta, suốt đêm không ra, cuối cùng cũng ngoan ngoãn lại, bắt đầu học cách lấy lòng ta.
Dù rằng vẫn còn chút vụng về, nhưng có tấm lòng ấy là rất tốt rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/quan-ha-chi-than/c11.html.]
Anan
Còn về phần nhà họ Thẩm
Chỉ cần nghĩ đến việc phụ thân ta, kẻ ngạo mạn, đồi bại, đã hại c.h.ế.t mẫu thân ta, có thể được phong làm Thái Thượng Hoàng sau khi ta đăng cơ, là ta đã thấy cực kỳ bất mãn.
Vì vậy, vào ngày khởi binh, ta đã bí mật sai người cho hắn uống rượu độc, tiễn hắn về cõi chết.
Còn Thẩm mẫu vốn đã cao tuổi, lại bị ngục tốt hành hạ một trận, không chịu nổi mà c.h.ế.t ngay trong thiên lao.
Người duy nhất còn sống là Thẩm Uyển Tịch, cũng đã bị thương khắp người.
Có lẽ vì trong một đêm mà liên tiếp gặp đả kích, nàng ta trông có vẻ hoảng loạn, như kẻ điên.
Ta vung tay, nhân từ để thái y chữa lành vết thương cho nàng.
Dù sao thì trước đây Thẩm Uyển Tịch cũng đã nhiều lần đối đầu với ta.
Nhưng dù thế nào đi nữa, ta có thể đi đến bước này, nàng ta cũng có một phần công lao.
Công tội tương đương, ta giữ lại mạng cho nàng, chỉ là để nàng từ nay không bao giờ xuất hiện trước mặt ta nữa.
Đến đây, mọi ân oán phàm tục đều đã kết thúc.
Trước mắt ta bây giờ, là một thời đại thái bình, thịnh thế an vui.
-Hoàn-