QUAN TÀI SẮT KHÓA HỒN - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-09-14 08:49:47
Lượt xem: 191
13.
Nghe Hồng Thúy Phân nói xong, tôi giơ tay lên tát mình hai cái.
Nên!
Ai bảo tiền gì cũng muốn kiếm
Trần Mụt Tử muốn mua một người giấy có mắt, nhưng tôi không chịu bán nên hắn đã mua và tự mình vẽ.
Sau đó tôi lại bị Trần Mụt Tử vô cớ gây rối không nhịn được, nên liền vẽ bán cho hắn.
Người giấy vẽ mắt, sẽ dễ dàng bị linh hồn chiếm hữu.
Tôi tưởng Trần Mụt Tử sẽ dụ một số cô hồn dã quỷ vào cơ thể của người giấy và dàn dựng một mối tình không thể giải quyết giữa người và quỷ.
Không ngờ hắn lại bạo gan dùng trên người sống như vậy.
Con nữ quỷ đó nên được Trần Mụt Tử nuôi dưỡng. Hắn coi trọng cô nưing hay vợ ai sẽ đưa con nữ quỷ đó ra ngoài.
Sau khi bị dọa đến nửa đêm, linh hồn đã không ổn định, sau đó nữ quỷ đã thành công dụ dỗ một phần linh hồn nhét vào trong tượng giấy.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hồng Thúy Phân mơ, kỳ thực cô không phải đang nằm mơ, mà là một phần linh hồn nhập vào người giấy, hồn phách còn lại trong cơ thể cũng có phản ứng.
Nghe tôi nói về nguyên nhân, kết quả Trần Bình cũng giơ tay tự tát mình hai cái: "Vợ ơi, anh thật sự không phải người!"
"Em bị người ức hiếp, anh chẳng những không tin em còn đánh em mắng em!"
"Anh, anh bây giờ muốn cùng Trần Mụt Tử đánh nhau!"
Hồng Thúy Phân bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Trần Bình, một tia hy vọng lại một lần nữa bừng lên trong đôi mắt của cô.
"Đúng vậy, nhưng đối diện là một nữ quỷ, người và quỷ có đường đi khác nhau, anh, anh không làm được!"
Vì sao tôi lại coi thường Trần Bình như vậy!
Hồng Thúy Phân cười lạnh, trong mắt ảm đạm đi thấy rõ: "Trần Bình, tôi còn có thể mong đợi gì ở anh đây?"
Trần Bình bị cuốn vào trận chiến giữa người và quỷ, là một người đàn ông anh ta nên đi tìm Trần Mụt Tử tính sổ.
Nhưng Trần Mụt Tử không chỉ giỏi quyền cước công phu mà còn nuôi một nữ quỷ.
Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ và bối rối của Trần Bình, tôi vỗ nhẹ vào vai anh ta nói:
"Tôi là người bắt đầu chuyện này, người giấy của Trần Mụt Tử đã được mua trong cửa hàng của tôi, vì vậy tôi đương nhiên sẽ trả lại công lý cho anh.”
14.
Nhà Trần Mụt Tử sống ở góc tây bắc của làng, cách xa khoảng sân của làng và cảm thấy có chút cô lập với thế giới.
Con chó này chắc sống ở nơi xa xôi như vậy chỉ để làm chuyện xấu thôi.
Tôi nằm trên bức tường sân nhà hắn, nửa đầu lộ ra ngoài và quan sát cẩn thận.
Ngôi làng vừa rồi náo nhiệt như vậy, Trần Cương cũng không thèm nhìn, có lẽ hắn đang làm chuyện khốn nạn gì đó rồi.
Sân rộng, sạch sẽ, ở góc phía Tây Bắc của sân có cây hoè già.
Cây hoè thuần âm sẽ rất ít nhà trồng loại cây này. Tên này quả nhiên có vấn đề.
Tôi nheo mắt nhìn thật kỹ, một chiếc thùng container cũ được đặt cạnh cây hoè.
Tay nắm cửa đã rỉ sét và trên đó có treo một sợi dây xích màu đen.
Điều kỳ lạ nhất là bên ngoài thùng có một vòng tròn dày đặc các dòng mực.
Nếu không có gì bất ngờ thì nữ quỷ này bị nhốt vào thùng này.
Tôi nghe Hồng Thúy Phân kể, nữ quỷ mặc váy màu đỏ, màu đỏ cực xui.
Theo mô tả của cô, đây không phải là nữ quỷ bình thường, ít nhất cô là một lệ quỷ.
Tiểu quỷ dễ nuôi, lệ quỷ khó thuần.
Trần Mụt Tử này hiểu biết không thấp, hắn thậm chí còn dám nuôi lệ quỷ.
Đúng lúc tôi chuẩn bị trèo tường đi vào thì phòng chính có tiếng cọt kẹt, Trần Cương mở cửa, mặc áo khoác ngoài màu xám bước ra ngoài.
Hắn mở xích container bước vào, rồi đóng cửa lại, tôi xoa đôi bàn tay tê cứng vì lạnh rồi lặng lẽ lăn người vào sân.
Tôi trước đó đã xuống nước, quần áo của đều ướt sũng.
Trần Bình quá nhỏ nên cuối cùng anh ta đã đưa tôi một bộ quần áo của bố mình.
Ông già tuy mập nhưng lại không cao.
Quần áo ổn, nhưng quần gần giống như quần lửng.
Cuối cùng, tôi đi một vài đôi tất mới cảm thấy ấm hơn một chút.
Chiếc container này đã cũ lắm rồi, trên cửa có vài vết nứt, tôi cẩn thận dựa vào khe cửa nheo mắt nhìn vào bên trong.
15.
Có một chiếc quan tài bằng gỗ khổng lồ ở giữa phòng. Trước quan tài đặt một bàn cúng, trên đó đặt một lư hương và một đĩa lòng lợn đ. ẫm m. á. u.
Bề mặt quan tài phủ đầy những ký hiệu dày đặc, tôi nhìn kỹ thì thấy đó là một lá bùa trấn hồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/quan-tai-sat-khoa-hon/chuong-4.html.]
Trần Cương bước đến quan tài, mở lá bùa màu vàng trên đó.
Một làn khói đen bốc lên, sau đó một bóng đen màu đỏ tươi xuất hiện ở giữa phòng.
Trần Cương đặt ba cây nhang lên bàn thờ, dùng loại hương dẫn hồn mua ở cửa hàng của tôi.
Loạt thao tác này đã làm tổn hại rất nhiều âm đức của tôi, thật là khốn nạn!
Trần Cương vừa thắp hương xong, sau đó từ trong túi móc ra một lọn tóc nhỏ cùng một mảnh quần lót phụ nữ với vẻ mặt hưng phấn.
Hắn ta lấy chiếc quần lót đưa lên mặt rồi say sưa hít một hơi thật sâu, sau đó cho tóc và quần lót vào một chiếc chậu đồng đen kịt trên bàn.
Tôi giật giật mũi, mùi dầu mỡ chắc chắn là dầu xác chết.
Ở Thái Lan, thứ này được yêu quý nhất khi làm bùa và Kumanthong.
Khi một người ch. ế. t, họ dùng một loại nến đặc biệt để nướng cằm, sau đó thu thập những giọt dầu mỡ chảy ra từ cằm để tạo thành dầu xác ch. ế. t.
Trần Cương lấy bật lửa ra đốt quần áo và tóc trong chậu đồng.
Một làn khói đen nhanh chóng xuất hiện trong chậu.
Không tốt!
Tôi chạy ra ngoài hai bước, đá vào thân cây rồi nhảy lên cây từng cái như một con khỉ.
Gần như ngay khi tôi đặt chân lên cành cây rậm rạp, cánh cửa mở ra.
Một làn sương đen rất mịn bay ra khỏi ngôi nhà và xuyên qua sân về phía trung tâm làng.
Theo sát phía sau là một bóng người màu đỏ sẫm.
Nữ quỷ hẳn là một con quỷ treo cổ, đồng t. ử trắng b. ệ. ch, mắt ch. ả. y m. á. u, lưỡi đỏ tươi dài chừng thước.
Chỉ cần nhìn một cái liền gập ác mộng.
Hồng Thúy Phân không bị nữ quỷ này dọa phát điên, được coi là cực kỳ can đảm.
Nghĩ đến đây, tôi rút ra một mảnh vỏ cây.
Tôi luôn nghe nói Trần gia thôn có phong thủy không tốt.
Con gái, đặc biệt là những cô gái xinh đẹp, rất dễ trở nên đần độn và ngốc nghếch, hóa ra tất cả những điều này đều do Trần Cương làm!
Tên vô lại này đã làm hại bao nhiêu cô gái vô tội, hôm nay tôi phải thay trời hành đạo thứ thập hắn.
16.
Sau khi nữ quỷ rời đi, Trần Cương vừa đi vào nhà vừa ngân nga một bài hát.
Một lúc sau, đèn trên tầng hai bật sáng, có lẽ tên này này đang nằm trên giường vui vẻ chờ làm hại một cô gái khác.
Tôi nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi cây, đi nhanh về phía làng, theo làn khói đen.
Trần gia thôn không lớn, từ đây đi bộ đến sân phơi ở trung tâm làng chỉ mất mười lăm phút.
Lúc này đã là nửa đêm, phần lớn người dân nông thôn đều đi ngủ sớm. Trong làng không có đèn đường nên đi đến đâu cũng tối đen như mực.
Tại thời điểm này, nguồn sáng duy nhất là mặt trăng trên đầu.
Khi đuổi ra ngoài, tôi cũng rắc đất mộ lên đầu và một lớp tro đen trên mặt.
Đất trên mộ có thể che giấu sinh khí của một người, và tro của nồi có thể che đậy dương khí trên người.
Bây giờ tôi có thể nhìn thấy nữ quỷ, nhưng nữ quỷ không thể nhìn thấy tôi.
Tôi rón rén tiến tới thì thấy nữ quỷ đứng ngập ngừng trước cửa một ngôi nhà, không dám bước vào.
Tôi nhìn kỹ hơn thì thấy vui, trên cửa có hai bức tượng thần cửa, phía trên cửa treo một chiếc gương bát quái.
Nữ quỷ bước chân tiến lại gần một chút, một luồng ánh sáng vàng từ gương Bát Quái b.ắ.n ra, đánh trúng nữ quỷ.
Một làn khói trắng đột nhiên phun ra từ cơ thể cô.
Sau khi bị gương ép lùi lại vài bước, nữ quỷ bắt đầu vòng quanh cửa, giống như một con mèo đang nghịch đuôi.
Tại sao nữ quỷ này lại tức giận như vậy?
Chắc chắn kiếp này cô ấy là người đáng thương nên tôi sẽ siêu độ cô ấy.
Tôi lặng lẽ lấy trong túi ra một thanh kiếm bằng gỗ đào, khi cô ấy không chú ý, tôi đã đ.â.m vào n.g.ự.c cô ấy.
Nữ quỷ hét lên một tiếng chói tai, khuôn mặt trở nên méo mó và mờ mịt.
Tôi sốc đến mức ch. ế. t đứng tại chỗ, bị cô ấy tát mạnh đến mức lăn mấy vòng xuống đất.
Tôi ho khan vài tiếng, nâng thân trên lên, không thể tin nhìn khuôn mặt lúc thì hung dữ lúc xinh đẹp, hỏi:
"Tình Vân, là em sao?"
"Lưu Tình Vân, là em phải không?”