Quay đầu là bình minh - 1
Cập nhật lúc: 2024-07-28 17:35:46
Lượt xem: 1,300
Kết hôn năm thứ năm, tôi đề nghị ly hôn với Quý Tranh.
Nguyên nhân là do tôi phát hiện trong xe của hắn có rất nhiều mảnh vụn khoai tây chiên.
Trước nay hắn không hề cho phép tôi ở trên xe hắn ăn uống bất cứ thứ gì.
Hắn nhếch mày khinh thường: “Chỉ vì chuyện cỏn con này?”
Lần này tôi không còn giống như trước kia dễ dàng cúi đầu.
Tôi nhìn lại hắn, nghiêm túc đáp: “Đúng vậy, vì chuyện này đó.”
1
Khi tôi đi rửa xe, nhân viên rửa xe nhíu mày và hỏi tôi: "Chị này, trong xe của chị có vụn đồ ăn vặt, tôi thấy nên dọn dẹp sạch sẽ thì tốt hơn?"
Tôi sửng sốt, vô thức vặn lại: "Làm gì có."
Quý Tranh vốn là người sạch sẽ, hắn không thể chịu đựng được ai đó ăn trong xe mình, đã nhiều lần ý kiến ý cò với tôi vì chuyện này. Sao mà có vụn đồ ăn vặt trong xe được?
Nhân viên rửa xe ra hiệu cho tôi kiểm tra, tôi cúi người nhìn vào trong xe, đúng là có những mẩu vụn khoai tây chiên màu vàng trên ghế lái phụ. Ngoài ra còn có một ít gia vị rải rác trong góc.
……
Về đến nhà, tôi đã ngồi rất lâu trong ga-ra dưới tầng hầm. Rồi tôi quyết định bật camera hành trình. Tìm kiếm một hồi, tôi nhanh chóng tìm thấy đoạn video chiều hôm qua.
Video bắt đầu với một khoảng không im lặng, cửa xe đóng sầm lại và một giọng nữ quen thuộc cười nói: "Hôm nay khá đúng giờ!"
Giọng nói rất hay với sự dịu dàng đặc biệt của một cô gái trẻ. Trái tim tôi như ngừng đập.
Quý Tranh vội vàng nói: "Sớm như vậy em đi ra ngoài làm gì? Quản lý không nhắc nhở em sao?"
Lâm Nghiên Khả cười: "Họ đều biết về mối quan hệ của chúng ta, ai dám ngăn cản em chứ?"
Nếu điều này được nói bởi một người phụ nữ trưởng thành như tôi, chắc chắn nó sẽ khiến mọi người cảm thấy quyền lực và giả tạo nhưng khi được phát ra bởi một cô gái trẻ mới tốt nghiệp, nó sẽ khiến mọi người cảm thấy mạnh mẽ và đáng yêu.
Quả nhiên, Quý Tranh cười tủm tỉm không nói nữa.
Tôi chợt nhớ lúc chúng tôi mới cưới, khi đó tôi còn đang làm việc trong công ty của Quý Tranh. Một lần gặp hắn trên đường, tôi muốn chào nhưng hắn xem tôi như không khí, không thèm để ý và đi lướt qua.
Khi tôi nói về chuyện đó ở nhà, hắn chỉ cau mày và nói: "Anh không muốn mọi người trong công ty biết về mối quan hệ của chúng ta. Họ sẽ nói gì về em, họ sẽ nghĩ là anh sắp xếp vợ mình làm việc ở công ty vì lợi ích của bản thân!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/quay-dau-la-binh-minh/1.html.]
Sau đó, cha mẹ hắn cũng hy vọng tôi có thể lo lắng chu toàn cho cuộc sống hàng ngày hắn nên tôi mới xin nghỉ việc và ở nhà nội trợ.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Nhưng hóa ra hắn không hề muốn giấu giếm những mối quan hệ của mình với người khác mà chỉ là muốn giấu giếm mối quan hệ với tôi thôi.
Tiếng xé túi nilon đưa tôi trở lại thực tại, trên video, tôi nhìn thấy Lâm Nghiên Khả đang nhai khoai tây chiên.
Quý Tranh không nói gì.
"Ôi," Lâm Nghiên Khả nói: “Em làm rơi khoai tây chiên trên xe rồi, xin lỗi anh nha."
"Không sao đâu."
Quý Tranh bình tĩnh nói: "Anh rửa xe là được."
Dừng một chút, hắn tiếp tục: "Đừng ăn nhiều đồ ăn vặt, lát nữa anh đưa em đi ăn."
Video kết thúc ở đây.
Trong ga-ra mờ tối, tôi ngồi trong xe im lặng hồi lâu. Tôi muốn khống chế bản thân không nghĩ đến những chuyện cũ nhưng vẫn không khỏi nhớ đến chuyện hai năm trước, khi tôi ôm hai cái bánh bao lên xe của Quý Tranh, lúc đó do tôi không kịp ăn sáng bởi vì vội vã đi làm.
Hắn quát tôi: "Ra khỏi xe, không được ăn trên xe!"
Tôi vội vàng giải thích: “Em không làm rơi lên xe đâu, nhân bánh là nấm đông cô, không có mùi đâu.”
Nhưng hắn chỉ ném cho tôi một ánh nhìn ghê tởm, rồi đạp ga phóng đi, để lại tôi sững sờ ôm hai cái bánh bao đứng trong ga-ra.
Hôm đó trời mưa, bắt taxi không dễ, vội chạy ra ngoài thì gót giày cao gót bị gãy. Tôi bị hạ đường huyết do chưa ăn sáng, đang đứng thì mắt mờ dần suýt ngất, nhờ đồng nghiệp cho gói bánh quy nên tôi mới tỉnh người.
Còn bây giờ, hắn cho phép cô gái đó ăn trong xe của mình.
Thì ra nguyên tắc của hắn không phải là không thể phá vỡ mà là hắn chưa gặp được người có thể phá vỡ nó mà thôi.
Tôi nhắm mắt hồi lâu, lấy tờ đơn ly hôn trong túi xách ra. Đã nửa năm kể từ khi thỏa thuận ly hôn này được lập nhưng tôi chưa bao giờ có cơ hội lấy ra cả.
Nói trắng ra là do tôi cố chấp. Tôi đã thích hắn lâu như vậy, hắn đã chiếm trọn cả thanh xuân của tôi.
Tôi đã chờ đợi từ ngày đầu tiên tôi yêu Quý Tranh, chờ đợi đến ngày hắn nhìn thấy tôi. Sau đó tôi nhìn hắn hẹn hò yêu đương với hoa khôi của trường.
Mẹ hắn không đồng ý cho hắn kết hôn với hoa khôi của trường nên bọn họ chia tay nhau.
Hắn dần mất hết hy vọng và trước sức ép của gia đình, hắn ngẫu nhiên chọn ở bên tôi.