Quy Tắc Sinh Tồn Kỳ Quái Trong Truyện Ngược - Phần 9
Cập nhật lúc: 2024-09-05 20:01:36
Lượt xem: 536
Ta thu liễm vẻ châm biếm trong mắt, dịu dàng nói: "Biết được trong lòng điện hạ có ta, Yến Chiêu không còn oán hận gì nữa. Những năm qua, ta một than một mình phiêu bạt khắp chốn, luôn khao khát có người che chở, tặng cho ta một đời bình an. Điện hạ, ngài có thể tặng cho Yến Chiêu một chốn nương thân không?"
Khi nghe những lời tình cảm của ta, trên mặt Tấn Vương quả nhiên hiện lên vài phần xúc động.
Tuy nhiên, hắn ta vẫn khó khăn lắc đầu nói: "Chiêu Chiêu, nàng hãy đợi thêm chút nữa, hiện tại vẫn chưa phải thời cơ tốt nhất. Đợi ta kế thừa ngai vàng, sẽ phế bỏ Vương phi, lập nàng làm Hoàng hậu."
Khóe môi ta hơi cong lên, giọng càng thêm dịu dàng như nước.
"Nhưng Yến Chiêu ngưỡng mộ điện hạ, một khắc cũng không muốn đợi nữa. Chỉ cần được ở bên cạnh ngài, dù chỉ làm một thị thiếp, cũng đủ thỏa nguyện rồi."
Tấn Vương nhìn ta chăm chú hồi lâu, cuối cùng thở dài một tiếng, ôm ta vào lòng.
Giọng hắn ta trầm trầm vang lên bên tai ta.
"Chiêu Chiêu, Lục Ngôn ta nhất định sẽ không phụ nàng."
8
Vài ngày sau, Tấn Vương Lục Ngôn dâng tấu chương lên Thánh thượng.
Xin cưới Hoàng thương Yến Chiếu làm thiếp.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Trong mắt Lục Ngôn, đây chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, đặc biệt dâng tấu lên Hoàng đế xin cưới, chỉ để thể hiện sự coi trọng ta.
Tuy nhiên, điều hắn ta không ngờ tới là ngay khi nhìn thấy tấu chương, sắc mặt của lão Hoàng đế lập tức thay đổi, quở trách hắn ta lòng muông dạ thú, ý đồ bất chính. Không chỉ tước bỏ mọi chức vụ của hắn ta trong triều, còn hạ lệnh cấm túc hắn ta, bắt hắn ta phải tự kiểm điểm. Những kẻ thuộc phe Tấn Vương trong triều cũng bị trừng phạt nặng nề.
Chưa kịp hoàn hồn, Hoàng đế lại ban xuống một đạo thánh chỉ.
Trong thánh chỉ, hết lời ca ngợi công lao to lớn của Yến gia trong những năm qua. Đồng thời ban cho Yến gia quyền kinh doanh trà mã, và quyền sản xuất quân lương, quân nhu.
Thánh chỉ vừa ban ra, cả triều đình chấn động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/quy-tac-sinh-ton-ky-quai-trong-truyen-nguoc/phan-9.html.]
Yến gia vốn đã nắm quyền kinh doanh đồng sắt, lần này thêm quyền kinh doanh trà mã và sản xuất quân lương, quân nhu. Tương đương với việc toàn bộ kho vũ khí của vương triều Đại Chu đều nằm trong tay ta.
Một tay nắm giữ tài phú độc nhất vô nhị;
Một tay nắm giữ binh khí lương thảo.
Chỉ cần có chút đầu óc, ai cũng hiểu điều đó có ý nghĩa gì.
Toàn bộ mạch m.á.u của vương triều Đại Chu, giờ đây đều nằm trong tay ta.
Chẳng trách khi biết Tấn Vương xin cưới ta, Hoàng đế lại nổi cơn thịnh nộ đến vậy.
Chính phi của hắn ta vốn là con gái của Binh bộ Thượng thư. Nếu lại cưới thêm ta, chẳng phải tạo phản dễ như trở bàn tay sao?
Đáng thương cho Lục Ngôn đã tốn bao tâm sức, vất vả lắm mới đứng vững gót chân trong triều, kết quả chỉ trong một sớm đã bị đánh trở về nguyên hình, biến lại thành gã hoàng tử thất sủng sa cơ.
Mà đây mới chỉ là bước đầu tiên trong đòn phản công của ta.
Chẳng bao lâu sau, Lục Ngôn phát hiện, Nhị hoàng huynh của mình bắt đầu nhắm vào hắn ta như một con ch.ó điên.
Không tiếc tự hại một ngàn, cũng muốn tổn thương hắn ta tám trăm.
Chẳng mấy chốc, bè lũ tay chân của Lục Ngôn trong triều đã bị quét sạch. Thậm chí cha vợ già của hắn ta là Binh bộ Thượng thư cũng bị liên lụy, bị giáng chức xuống làm Thị lang, thế lực không còn như xưa.
Thực ra, nếu Lục Ngôn thông minh hơn một chút, hoặc là đề phòng ta nhiều hơn một chút, hắn ta đã có thể phát hiện ra rằng, sau khi ta vào kinh, người đầu tiên ta đến thăm chính là Nhị Hoàng tử.
Còn có thể phát hiện, vị Liên phi nương nương được sủng ái nhất trong cung hiện nay, tình cờ lại là đồng hương với ta.
9
Sau khi nghe mẫu thân kể xong câu chuyện kinh dị đó, trong một khoảng thời gian, ta luôn sống trong tình trạng lo lắng và sợ hãi vô cùng.
Trong câu chuyện, ta đáng lẽ phải có một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, vô ưu vô lo, chỉ vì yêu một tên nam nhân, mà suốt đời phải sống trong cảnh khổ sở, bất hạnh.