Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Rời Cung - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-08-20 13:01:22
Lượt xem: 1,745

14

 

"Bốp..."

 

Lương phi đập mạnh lên bàn, đứng phắt dậy, rồi chỉ thẳng vào Hoàng hậu mà mắng:

 

"Tiêu Sơ Vân, ta cảnh cáo ngươi lần cuối, đừng có thò cái móng chó của ngươi vào Cảnh Dương cung của ta. Ngươi để cung nữ của mình làm đồ chơi cho thái giám, ta không can thiệp, nhưng nếu ngươi dám nhúng tay vào Cảnh Dương cung, ta sẽ chặt đứt cái móng chó của ngươi."

 

Hoàng hậu bị mắng đến sắc mặt tái xanh.

 

Lương phi tiếp tục mắng: "Ngươi nghĩ đưa ra Lý Đức Toàn thì ta sẽ sợ ngươi à? Hôm nay ta nói thẳng, nếu Hạ Thiền mất một sợi lông, ta sẽ phá nát Uyển cung của ngươi.”

 

"Ngươi không tin thì cứ thử xem, dù sao ta ở trong cung cũng chẳng có danh tiếng tốt đẹp gì, cùng lắm thì tất cả chúng ta lật bài ngửa với nhau!"

 

Nói xong, Lương phi kéo ta rời đi.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Sau lưng, Hoàng hậu tức giận đập vỡ chén trà trong tay.

 

Trên đường về Cảnh Dương cung, Lương phi dặn dò ta sau này đừng rời khỏi Cảnh Dương cung, bất kỳ ai triệu kiến cũng không được đi, mọi chuyện đều do bà quyết định.

 

Nghe Lương phi nói lải nhải, ta như trở về thời điểm của kiếp trước.

 

Khi đó, ta mang thai, chỉ vì nghén trong lúc bái kiến Hoàng hậu, bị Lý Ngạo trước mặt mọi người sỉ nhục, cũng là Lương phi đứng ra che chở cho ta.

 

Khi ấy, bà cũng nghiêm khắc mà trách mắng Lý Ngạo: "Một kẻ đánh phụ nữ mang thai, ngay cả súc sinh cũng không bằng."

 

Về đến Cảnh Dương cung, Lý Liệt và Lưu bà bà cũng đã nghe về chuyện này, Lý Liệt dặn dò ta phải cẩn thận trong thời gian tới, ngài sẽ nghĩ cách giúp ta.

 

Lưu bà bà cũng mắng chửi Lý Đức Toàn vô lương tâm.

 

Ta nhận được sự quan tâm của mọi người trong Cảnh Dương cung, trong lòng cảm động vô cùng, đồng thời hồi tưởng lại tất cả những gì ta biết về Lý Đức Toàn ở kiếp trước, cố tìm ra cách đối phó với hắn.

 

15

 

Ta chưa kịp nghĩ ra cách đối phó với Lý Đức Toàn thì bất ngờ nhận được một mảnh giấy, hẹn ta tối nay đến lãnh cung gặp mặt, người ký tên là Xuân Chi.

 

Nhìn tờ giấy trong tay, ta không khỏi cười lạnh. Nếu chưa trọng sinh, có lẽ ta sẽ không biết rõ ác ý của Xuân Chi đối với ta, nhưng giờ ta hiểu rất rõ, đây chính là một cái bẫy.

 

Nhưng ta vẫn quyết định đi xem thử.

 

Đến giờ Tuất, ta một lần nữa đến lãnh cung, từ xa đã thấy Xuân Chi đứng chờ ở cổng lãnh cung.

 

Thấy ta, sắc mặt Xuân Chi không được tốt, giọng điệu rất khó chịu: "Sao đến muộn thế?"

 

Ta liếc nhìn Xuân Chi, trên mặt nàng có mấy vết bầm tím.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/roi-cung/phan-7.html.]

 

"Nhìn gì mà nhìn?"

 

Thấy ta cứ nhìn chằm chằm, Xuân Chi liền giận dữ.

 

Ta khẽ cười, chẳng phải Xuân Chi đã được nếm "phúc" từ nắm đ.ấ.m của Lý Ngạo rồi sao?

 

Ta nhìn nàng hỏi: "Gọi ta đến đây có việc gì?"

 

Xuân Chi thấy ta hỏi vậy, liền thu lại vẻ mặt khó chịu, nhìn ta nói: "Có một chuyện tốt lớn lắm muốn nói với ngươi..."

 

Ta không đáp, chỉ im lặng nhìn nàng.

 

Xuân Chi cũng không để ý, tiếp tục nói: "Có một quý nhân để mắt đến ngươi..."

 

Lời vừa dứt, từ phía sau giả sơn bên cạnh bước ra một người, chính là đại thái giám thân cận bên Hoàng thượng, Lý Đức Toàn. Hắn cười nói: "Hạ Thiền cô nương, buổi tối tốt lành..."

 

Xuân Chi liền nhanh chóng tiến đến trước mặt Lý Đức Toàn, nịnh nọt nói: "Công công, nô tỳ đã giúp người gọi nàng ấy ra rồi, còn chuyện của nô tỳ thì sao?"

 

Lý Đức Toàn cười đáp: "Hồi cung, ta sẽ giúp ngươi nói tốt với Hoàng hậu nương nương."

 

Nghe vậy, Xuân Chi liền rối rít cảm ơn: "Cảm ơn công công, cảm ơn công công..."

 

Ta nhìn Lý Đức Toàn rồi nói: "Thì ra công công là người của Hoàng hậu nương nương..."

 

Lý Đức Toàn cười khẩy: "Về việc đến làm việc cho ta, Hạ Thiền cô nương nghĩ thế nào?"

 

Nói rồi, Lý Đức Toàn từ từ tiến về phía ta.

 

Ta không hề hoảng sợ, bình tĩnh hỏi: "Công công không sợ Hoàng thượng biết chuyện sao?"

 

Lý Đức Toàn thản nhiên đáp: "Chuyện đó không đến lượt cô nương lo."

 

Nói xong, Lý Đức Toàn đưa tay định chạm vào mặt ta, nhưng ta lùi lại một bước để tránh.

 

Sắc mặt Lý Đức Toàn trở nên khó chịu: "Đừng có không biết điều, trong cung này, chẳng mấy ai dám làm trái ý ta đâu..."

 

Lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng ta: "Ta là một bà già, cũng muốn đến làm việc cho công công, vậy Lý công công thấy thế nào?"

 

Cùng với giọng nói ấy, Lưu bà bà từ trong bóng tối bước ra, theo sau là Lý Liệt và Hoàng thượng.

 

Sắc mặt Lý Đức Toàn tái nhợt, lập tức quỳ xuống.

 

Xuân Chi thấy tình hình không ổn, liền lén lút bỏ trốn.

 

Ta cũng không quan tâm, dù sao đã tóm được con cá lớn.

Loading...