Sai Vị Trí - Chương 09
Cập nhật lúc: 2024-05-21 15:38:53
Lượt xem: 222
Ba tôi ngồi bên cạnh tôi.
Người ba trong trí nhớ tôi không biết nói lời hay, hiện tại ông ấy vỗ nhẹ vào vai tôi: "Duyệt Duyệt, con còn có ba, con còn có gia đình này."
Những giọt nước mắt vừa ngừng rơi lại chảy ra.
Tôi nghẹn ngào kể cho ông ấy nghe chuyện xảy ra đêm nay.
Tôi nghĩ ông ấy sẽ giống như những bậc cha mẹ khác nói các cặp đôi yêu nhau cãi nhau là chuyện bình thường, bình tĩnh vài ngày thì sẽ làm lành lại thôi.
Nhưng mắt ba tôi lại đỏ mắt: "Là ba không giúp con nhìn rõ người ta."
"Duyệt Duyệt, ba vẫn luôn ở bên cạnh con, về nhà đi."
Vừa lúc dì Lý bưng nước canh trứng luộc nóng hôi hổi tới, cười nhìn tôi: "Duyệt Duyệt, ăn chút đồ nóng, chúng ta không cần tức giận, Duyệt Duyệt của chúng ta tốt như vậy, xứng đáng có được người yêu tốt hơn.
Tôi cầm cái muỗng húp từng ngụm canh một.
Nhiệt dâng lên khiến mắt tôi đau nhức.
Thì ra người nhà của tôi vẫn còn yêu tôi.
Thật tốt.
12
Nhưng đêm nay tôi không ngủ ngon.
Tôi mơ thấy dáng vẻ của Trình Triệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sai-vi-tri/chuong-09.html.]
Khi đó tôi rất hạnh phúc, lần đầu tiên tôi đưa Trình Triệt đến gặp ba, anh ta hoảng sợ đến mức cả đêm không ngủ.
Thực ra tôi biết ba tôi cũng không ngủ cả một đêm.
Sáng hôm sau Trình Triệt đi mua rất nhiều quà, sau khi đến nhà tôi, liền chạy vào bếp giúp ba tôi và dì Lý.
Vì để biểu hiện, anh ta quét tước nhà tôi rất sạch sẽ.
Sau khi cùng ba uống mấy ly rượu, anh ta vỗ n.g.ự.c trịnh trọng hứa hẹn: "Chú yên tâm, cháu sẽ đối xử tốt với Thẩm Duyệt cả đời này."
Mấy năm nay tôi chung sống với anh ta, anh ta thực sự đối xử rất tốt với tôi.
Anh ta cũng thực sự đã cho tôi một cái nhà như hứa hẹn.
Là một thiếu gia trong nhà, anh ta sẵn sàng tự tay nấu canh cho tôi.
Sau này chúng tôi tốt nghiệp và có việc làm.
Buổi sáng anh ta sẽ làm sẵn bữa sáng rồi mới đánh thức tôi, tiện đường đưa tôi đi làm, tới buổi tối anh ta sẽ đón tôi tan làm.
Thỉnh thoảng chúng tôi sẽ ăn ở bên ngoài.
Thỉnh thoảng chúng tôi sẽ đi dạo chợ, siêu thị, mua một đống đồ ăn về nhà tự mình nấu.
Thỉnh thoảng khi tôi nhìn thấy dáng vẻ anh ta nấu cơm, tôi sẽ tưởng tượng nếu có thể cùng người này nắm tay nhau đến già, dường như đây cũng là một chuyện khá tốt.
Tôi nhớ có một đêm tôi không ngủ được, sau đó bị anh ta quay qua ôm tôi thật chặt.
Anh ta mơ mơ màng màng hôn lên mặt tôi, trong miệng còn lẩm bẩm vợ ôm một cái nào.