Sau Khi Cùng Nhân Vật Phản Diện Hoán Đổi Thân Xác - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-07-15 08:54:43
Lượt xem: 263
Hóa ra Quý Hoài Lẫm gần đây là vì tu luyện quá sức nên mới ngất đi.
Mọi người thấy ta tinh thần phấn chấn, không khỏi yên tâm.
Chờ ta thay quần áo xong, ngồi trên đại điện, mọi người lại bắt đầu lần lượt báo cáo công việc.
Ta không khỏi nghi ngờ hỏi: "Sao bây giờ các ngươi đều đổi sang buổi tối họp vậy?"
Chẳng phải nên thống nhất buổi sáng sớm sao?
Mọi người cúi đầu chột dạ, không dám nhìn ta.
Nam thanh niên bị gãy ma giác lần trước cung kính hành lễ: "Tôn thượng chắc là quên rồi, Ma giới chúng ta không phân biệt ngày đêm."
Hóa ra là lệch múi giờ.
Ta bừng tỉnh gật đầu.
Lại phát hiện mọi người dường như thở phào nhẹ nhõm.
Vẫn là những tin tức chẳng có gì mới mẻ.
Nghe xong, ta mỉm cười nói: "Được rồi, vất vả cho mọi người rồi, còn chuyện gì nữa không?"
Mọi người cũng tươi cười rạng rỡ: "Không vất vả ạ! Chia sẻ gánh nặng cho Tôn thượng là trách nhiệm của chúng ta!"
Ta mỉm cười gật đầu: "Vậy mọi người lui xuống đi."
Anan
Mọi người dè dặt hỏi: "Tôn thượng lại muốn nghỉ ngơi sao?"
Ta lắc đầu: "Hôm nay ta không buồn ngủ lắm."
Mọi người lại thở phào nhẹ nhõm.
Lại có một người vội vàng bước vào điện, nhìn thấy ta, chắp tay hành lễ: "Tôn thượng! Nhược Dao tiên tử cầu kiến--"
Vừa nghe cái tên này, đại điện vốn còn ồn ào náo nhiệt bỗng chốc im lặng như tờ.
Nói đến Nhược Dao tiên tử này, ta tất nhiên có ấn tượng.
Dù sao nàng ta cũng là nữ chính của bộ truyện này!
Cả Ma Tôn và Thái tử Thiên giới đều là thanh mai trúc mã của nàng ta, Quý Hoài Lẫm và Thái tử quan hệ rạn nứt trở mặt thành thù, cũng có công lao của nàng ta. Ban đầu Ma Tôn Quý Hoài Lẫm đối với nàng ta vô cùng ân cần chu đáo, nào ngờ cuối cùng nàng ta lại vứt bỏ Quý Hoài Lẫm, kết hôn với Thái tử, cùng nhau thảo phạt Ma giới.
Tuy rằng tà bất áp chính là chân lý muôn đời trong tiểu thuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-cung-nhan-vat-phan-dien-hoan-doi-than-xac/chuong-4.html.]
Nhưng vừa nghĩ đến Quý Hoài Lẫm c.h.ế.t trong tay người mình yêu, ta lại có chút thương cảm hắn.
Nhược Dao hiện tại vẫn là bảo bối được cả Ma giới yêu thương.
Mọi người nhìn thấy nàng ta đều buông bỏ cảnh giác.
"Đã mấy ngày không gặp, Nhược Dao tiên tử càng ngày càng xinh đẹp rồi."
"Hôm nay Nhược Dao tiên tử lại làm món gì ngon vậy?"
Dù sao ngay cả Quý Hoài Lẫm cũng quan tâm nữ tử này, ngày sau nhất định sẽ trở thành Ma hậu.
Vừa nghĩ đến Nhược Dao sau này chọc Quý Hoài Lẫm tức đến hộc máu, không hiểu sao trong lòng ta lại có chút khó chịu.
Kể từ khi nàng ta bước vào đại điện, ta liền nhìn sang chỗ khác, không dám đối diện với ánh mắt nàng ta.
Dù sao nàng ta cũng là nữ tử mà Quý Hoài Lẫm yêu thích.
Cho dù ta biết kết cục của bọn họ, ta cũng không thể tự ý đuổi nàng ta đi.
Quý Hoài Lẫm sẽ buồn.
"Hoài Lẫm ca ca, sao hôm nay trông huynh có vẻ u sầu vậy?"
Tuy ta nhìn sang chỗ khác, nhưng tai lại vểnh lên.
Nghe giọng nói này, sao có chút quen tai.
"Là huynh lại giận muội sao? Là vì mấy hôm trước muội cùng Thái tử ca ca đến nhân gian chơi sao?"
Ta do dự một chút, vẫn không nhịn được ngẩng đầu lên.
Vừa lúc đối diện với Nhược Dao.
Nàng ta mặc áo trắng, lúc cười lên như tuyết trắng trong suốt trên đỉnh núi.
Ta lập tức sững sờ tại chỗ.
Lúc này ta mới biết cảm giác quen thuộc này từ đâu mà đến.
Khuôn mặt của Nhược Dao, gần như mỗi ngày ta đều có thể nhìn thấy trong gương.
Nàng ta có một khuôn mặt...
Giống hệt ta.