Sau Khi Đổi Lại Con Gái Ruột Hận Tôi - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-03-17 00:02:12
Lượt xem: 705
Một học kỳ kết thúc, hai nhà chúng tôi cùng nhau lên xe về quê đón năm mới.
Chuyện Sở Ninh Ninh thi được hạng 1 chưa được hai ngày đã bị Giang Linh đem khoe khắp nơi.
Toàn bộ người già, thân thích trong thôn đều khen Sở Ninh Ninh thông minh, sau này sẽ là một mầm non tốt thi đỗ đại học.
Hai nhà chúng tôi đều có con gái, lại bằng tuổi, không khỏi bị đem ra so sánh.
Thành tích của Y Nhân cũng không kém, cũng đứng top 5 trong lớp.
Theo lý mà nói thành tích như vậy không đến mức bị nói không được, nhưng em gái tôi lại không kiêng nể nói:
"Thiên phú của đứa nhỏ rất quan trọng, Ninh Ninh mặc dù không học ở trường tiểu học thực nghiệm, chị xem không phải cũng rất xuất sắc đó sao..."
Trong lúc nhất thời, thành tích của Tống Y Nhân trong miệng đám họ hàng lại trở thành không ra gì.
Tôi liên tục cười lạnh, nghĩ lại những chuyện ở kiếp trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-doi-lai-con-gai-ruot-han-toi/chuong-4.html.]
Thành tích của Sở Ninh Ninh từ nhỏ tới lớn đều không tốt, lúc vừa lên tiểu học, thành tích đội sổ.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Tôi phải uống thuốc hạ huyết áp để phụ đạo bài tập cho nó, sau đó gần như là toàn bộ các môn đều phụ đạo, nó mới miễn cưỡng thi được lên trung học, nhờ có thành tích năng khiếu mới thi được một trường đại học tàm tạm.
Bây giờ, nó mang theo ký ức của kiếp trước sống lại, thi được hạng 1 của lớp một không phải là bình thường hay sao?
Nếu hạng 1 cũng không thi được, vậy thì so với phế vật có gì khác nhau đâu chứ.
Nhưng mà, thấy Y Nhân cả ngày đến tối đều không chịu ra ngoài chơi với đám trẻ trong thôn, chỉ rúc trong phòng đọc sách, lòng tôi không khỏi đau xót.
Tống Y Nhân cho dù là kiếp trước hay kiếp này, thành tích đều rất tốt, đây mới thực sự là người có khiếu học tập.
Tôi không hi vọng chuyện ngoài ý muốn này, khiến lòng tự trọng của một đứa bé bị phá nát.
"Y Nhân à, lần này không thi được hạng 1, lần sau cố gắng là được rồi, sau này còn rất nhiều kỳ thi khác, chúng ta vẫn còn cơ hội, huống hồ thi được hạng 3 không phải rất giỏi rồi sao? Con vĩnh viễn là đứa nhỏ giỏi nhất trong lòng mẹ, biết không hả?"
"Mẹ, con sẽ tiếp tục cố gắng, sẽ không thua kém Ninh Ninh."
Nhìn thấy Tống Y Nhân lộ ra nụ cười vui vẻ, tảng đá đè nặng trong lòng tôi cuối cùng cũng buông xuống.