Sau Khi Idol Công Khai Yêu Đương, Tôi Thoát Fan Quay Lại Giẫm - Chương 08
Cập nhật lúc: 2024-06-23 17:27:05
Lượt xem: 300
Ngay sau khi được đăng tải, cuộc phỏng vấn bạo ngay lập tức.
Hầu hết fan hâm mộ, một giây trước họ vẫn còn bàng hoàng và đau buồn trước việc idol công khai tình yêu, giây tiếp theo họ nhanh chóng bắt đầu chỉ trích và phê phán tôi bằng lời nói.
[Biến thái.]
[Con khốn.]
[Con điếm.]
[Kẻ cuồng kiểm soát.]
[Con cóc ghẻ tơ tưởng xa vời.]
[Cô cũng xứng đáng ở bên anh ấy?]
[Cô cho rằng cô là fan hâm mộ lớn nên chúng tôi không thể làm gì cô phải không?]
Có vô số tin nhắn hỏi thăm mẹ tôi liên tục không ngừng.
Thậm chí ngày hôm sau tôi còn nhận được một hộp lưỡi d.a.o không biết từ đâu, bên trên lấm tấm sơn đỏ chói:
[Con khốn, tránh xa anh nhà tôi ra!]
Tôi bị hàng nghìn người chỉ trích, dư luận đảo lộn chỉ sau một đêm.
Mấy fan chị em có quan hệ thân thiết với tôi cũng quay sang chỉ trích tôi: “Thảo nào cô vẫn luôn thuyết phục chúng tôi thoát fan, thì ra cô luôn có ý đồ mờ ám với anh ấy! Thiếu chút nữa chúng ta đã dính bẫy của cô!"
"Phi! Thật sự kinh tởm!"
Tôi mỉm cười, phớt lờ tất cả những lời vu khống và chửi rủa không biết từ đâu xuất hiện.
Cười chết.
Đầu óc của Hứa Mộ Bạch thật sự hỏng rồi sao?
Chẳng lẽ anh ta cho rằng mình là nam chính được chọn trong tiểu thuyết ngọt sủng nào đó trong giới giải trí sao?
Còn tôi phải là NPC pháo hôi cho đi mọi thứ mà không hề hối tiếc dưới ánh hào quang của nhân vật chính?
Đã bị anh ta đ.â.m sau lưng còn phải cam tâm tình nguyện bị anh ta hút máu?
Chẳng lẽ anh ta chỉ nhớ tôi là kẻ đeo bám gọi thì đến, đuổi thì đi? Mà quên thế lực sau lưng tôi sao?
Tôi mỉm cười mỉa mai, gọi một cuộc điện thoại.
Tiếng chuông chỉ kéo dài một giây đã có người bắt máy.
Tôi bình tĩnh nói: “Ba, chúng ta nói chuyện đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-idol-cong-khai-yeu-duong-toi-thoat-fan-quay-lai-giam/chuong-08.html.]
Phía đối diện vang lên những tiếng nức nở vui sướng nghẹn ngào, còn có tiếng ghế rơi xuống đất:
"Là Hạ Hạ sao? Con gái ngoan của ba! Được, được, được..."
08
Tôi là con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn giải trí Thiên Dực.
Rất ít người biết chuyện này.
Ngay cả Hứa Mộ Bạch cũng chỉ biết tôi rất có tiền nhưng anh ta lại không biết tiền ở chỗ nào mà có.
Chủ tịch của tập đoàn giải trí Thiên Dực còn có một đứa con riêng.
Chuyện này hầu như không ai biết.
Trong lòng tôi, ba mẹ luôn hòa thuận và tôn trọng lẫn nhau.
Tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng ba tôi còn có một đứa con riêng bằng tuổi mình.
Bởi vì đứa trẻ này tượng trưng cho việc ba tôi đã sớm thay lòng, mẹ tôi tức giận trở về nhà mẹ đẻ, không may trên đường xảy ra tai nạn giao thông.
Từ đó đến nay không tỉnh dậy nữa.
Gia đình hạnh phúc mỹ mãn khiến người khác ghen tị, trong phút chốc lại chia năm xẻ bảy.
Năm đó, mọi thứ làm tôi tự hào đều sụp đổ trong phút chốc.
Ánh sáng trong thế giới của tôi chợt vụt tắt.
Hứa Mộ Bạch đã xuất hiện vào thời điểm đó.
Giống như một ngôi sao băng chói sáng, đột nhiên đáp xuống thế giới ảm đạm của tôi, cho tôi mượn chút ánh sáng vào lúc đó.
Chàng trai thất vọng không có nơi nào để đi, khi đi qua cây cầu bắc qua sông, vô tình kéo tôi từ bên mép bờ vực nguy hiểm trở lại.
"Này, anh đang làm gì vậy? Đừng xen vào việc của người khác!" Tôi khi còn trẻ tức giận nói.
"Tôi? Tôi chỉ thích xen vào việc của người khác." Chàng trai mặc một chiếc quần jean đã giặt đến phai màu, dáng người mảnh khảnh, tư thế lười biếng.
"?"
Tôi sững sờ một lúc, gần như quên mất mình vừa quyết định rời bỏ thế giới này.
"Tại sao cô muốn chết? Bởi vì nghèo sao?"
Chàng trai nhìn tôi chằm chằm một lúc rồi lắc đầu tự nhủ: “Trông không giống vậy.”
"Trông giống như đại tiểu thư giận dỗi bỏ nhà đi..."