Sau khi mẫu thân ta tái giá cùng hoàng đế - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-09-02 09:27:12
Lượt xem: 1,385
Mẫu thân ta là đệ nhất mỹ nhân trong thiên hạ, bị Hoàng đế để ý mà bắt vào cung.
Ta suốt ngày sầu khổ, nước mắt chảy thành dòng.
Hoàng đế không nhẫn tâm, phất tay một cái, lệnh cho Thái tử đến an ủi ta.
Thái tử, kẻ vốn có tiếng tàn nhẫn, đã dỗ dành ta suốt ba ngày mà vẫn không làm ta nguôi ngoai, cuối cùng đành tuyệt vọng mà hỏi:
"Ta của cải dồi nào, nàng muốn gì, ta đều có thể ban cho."
Ta nghẹn ngào đáp: "Ta nhớ mẫu thân."
Thái tử nghiến răng nghiến lợi: "Được, từ hôm nay, ta sẽ là mẫu thân của nàng!"
Một tháng sau, ta giật mình tỉnh giấc trong tẩm cung của Thái tử, chợt nghe tiếng Thái tử ném tấu chương xuống đất, giận dữ quát tháo người đến:
"Ngươi tới làm gì! Ta đã khó khăn lắm mới dỗ được nàng ấy ngủ!"
1.
Mẫu thân ta là đệ nhất mỹ nhân trong thiên hạ, lấy chồng từ sớm, gặp được người chồng hiền lành. Thế nhưng, phụ thân ta lại qua đời khi còn trẻ, mẫu thân vì quá đau lòng mà quyết định rời khỏi kinh thành, tránh xa nơi đầy ắp kỷ niệm đau thương này.
Mười năm sau, ta đã đến tuổi cập kê, mẫu thân bèn đưa ta trở lại kinh thành, nhờ ngoại tổ mẫu tìm cho ta một mối hôn sự tốt. Nào ngờ, chuyện bất ngờ xảy đến, mẫu thân lại đi trước ta mà tái giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-mau-than-ta-tai-gia-cung-hoang-de/chuong-1.html.]
Ngày hôm đó, mẫu thân đích thân đến Mã Tiền Nhai mua món điểm tâm ta yêu thích. Đúng lúc ấy, Hoàng đế vi hành qua, vừa gặp đã đem lòng yêu mến mẫu thân ta, không ngừng theo đuổi và còn mua cả con phố điểm tâm để làm quà hối lộ ta.
Hoàng đế ôn hòa, nho nhã, phong thái hơn người, lại rất thấu hiểu trong việc nuôi dạy con cái, điều này khiến mẫu thân ta đồng cảm. Chưa đầy ba tháng, mẫu thân đã nhận lời cầu hôn của Hoàng đế.
Anan
Nhưng đến khi nói chuyện hôn nhân đại sự, chúng ta mới biết người đó chính là đương kim Thánh thượng. Sắc mặt mẫu thân ta lập tức thay đổi, bà lôi bài vị đầy bụi bặm của phụ thân ta ra từ góc phòng, kiên quyết tuyên bố rằng cả đời này bà sẽ thủ tiết cho phu quân quá cố.
Ta lập tức bỏ điểm tâm xuống, lăn lộn khóc lóc, ôm chân mẫu thân mà gào thét: "Mẫu thân! Không có người, con sống sao nổi! Xin hãy mang con đi theo!"
Hoàng đế đứng c.h.ế.t lặng, không hiểu tại sao hôm qua ta còn ngọt ngào gọi người là "tân phụ thân", hôm nay lại gọi thành "cẩu hoàng đế". Nhưng ông ta không hiểu rằng, nếu mẫu thân ta gả cho Hoàng đế, cả đời bà sẽ bị giam cầm trong Tử Cấm Thành sâu thẳm không thấy ánh mặt trời.
Gia đình ta vẫn nghĩ Hoàng đế chỉ là một phú gia bình thường, đêm qua mẫu thân còn đếm xem sau khi ông ta qua đời có để lại được bao nhiêu vàng bạc, liệu có đủ để làm tám cỗ sính lễ cho ta hay không. Nhưng nếu tân phụ thân là Hoàng đế, thì ông ta cũng đâu thể nhường ngôi cho ta?
Thiên hạ ai ai cũng biết, Hoàng hậu tiền nhiệm đã sớm qua đời, chỉ để lại một Thái tử. Dù các hoàng tử khác có tài giỏi đến đâu cũng không ai có thể lay chuyển được vị trí của Thái tử.
Ta không muốn cả đời không được gặp lại mẫu thân, không muốn bà mãi mãi không được thấy cảnh sắc ngoài Tử Cấm Thành. Dù bao nhiêu kỳ trân dị bảo được đưa vào phòng ta, ta vẫn không hề lay chuyển.
Khi vàng bạc thất bại, ngay sau đó Tể tướng đến nhà xin cưới, rồi thân thích, bạn bè lần lượt đến khuyên nhủ. Thậm chí, Thái tử vốn nổi tiếng ngông cuồng cũng bị Hoàng đế ép đến nhà ta, ngoan ngoãn gọi mẫu thân ta một tiếng "Dung di".
Cả kinh thành đều đồn rằng Hoàng đế yêu mẫu thân ta đến tận xương tủy, nhưng chỉ mình ta biết, sắc mặt mẫu thân ngày càng tiều tụy, vẻ mặt ngày càng buồn bã.
Hôm đó, bà bảo ta sang nhà cữu cữu chơi, nhưng khi ta trở về thì nghe tin mẫu thân đã bị Hoàng đế ép vào cung, ngay trong ngày hôm đó bà được phong làm Quý phi.
Ta hận đến nỗi muốn nghiền nát cả hàm răng.