Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Nữ Chính Trong Truyện ngược luyến nghe Được Tiếng Lòng Của Kế Mẫu - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-06-15 18:39:49
Lượt xem: 1,481

Khi tỉnh lại lần nữa, ta đã trở về kinh thành.

 

Ta mở mắt, trong phòng thoang thoảng mùi phấn thơm nồng nặc, còn có một mùi Long Tiên Hương…

 

Ta hơi nghiêng đầu, nhìn thấy Tư Diệc Ngạn đang chống đầu uống rượu bên bàn.

 

Hắn ta nhìn ta, đột nhiên cười một tiếng: "Thái y nói hôm nay nàng sẽ tỉnh, quả nhiên đã tỉnh."

 

Ta ngồi dậy, nhìn quanh những đồ trang trí màu sắc sặc sỡ xung quanh, giọng khàn khàn nói: "Đây... không phải trong cung."

 

"Thật thông minh." Hắn ta cầm bình rượu đi đến bên giường, cúi đầu nhìn ta, chậm rãi nói: "Đây là nơi mà mọi nam nhân đều thích, Hồng Trần Các."

 

Ta nghe thấy ba chữ "Hồng Trần Các", thân thể khẽ run.

 

Tư Diệc Ngạn đưa tay nâng cằm ta lên: "Quả nhiên là một mỹ nhân, lần đầu tiên trẫm nhìn thấy nàng đã thích nàng rồi, Tư Dật Cảnh cũng vậy... Nàng nói xem, từ nhỏ hắn bị chúng ta ức h.i.ế.p như vậy cũng không cầu xin Bắc Phiên Vương, một người cứng đầu như hắn sao lại có thể quỳ ba ngày ba đêm?"

 

Ta đè nén những suy nghĩ phức tạp trong lòng, cố gắng bình tĩnh hỏi: "Tại sao ta lại ở Hồng Trần Các? Tại sao không phải ở trong cung?"

 

"Nàng nói xem vì sao?" Tư Diệc Ngạn cười khinh thường: "Tư Dật Cảnh không phải muốn gie//t trẫm sao? Đáng tiếc, người ngồi trên ngai vàng trong hoàng cung không phải là trẫm."

 

"Đây là cái bẫy mà ngươi đặt cho chàng ấy?" Ta run giọng hỏi.

 

Sắc mặt Tư Diệc Ngạn tối sầm lại, nghiến răng nói: "Loạn thần tặc tử, lăng trì cũng coi như quá nhẹ với hắn, trẫm muốn hắn sống không bằng che//t."

 

Ta nhắm mắt lại, nỗi sợ hãi tràn ngập trong lòng, toàn thân run rẩy.

 

"Vãn Ngưng, nàng đến Giang Nam là vì không muốn vào cung? Nàng không muốn ở bên cạnh trẫm?" Giọng Tư Diệc Ngạn truyền đến từ bên cạnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-luyen-nghe-duoc-tieng-long-cua-ke-mau/chuong-16.html.]

Ta mở mắt, chậm rãi nói: "Đúng, ta không muốn."

 

"Được, đây là con đường do chính nàng chọn." Tư Diệc Ngạn cười lạnh một tiếng, đứng dậy khỏi mép giường, ý cười trong mắt hắn ta biến mất, giọng nói lạnh như băng: "Đã không muốn vào cung, vậy thì làm kỹ nữ của Hồng Trần Các đi."

 

Hắn ta nhìn về phía thị vệ bên cạnh, ra lệnh: "Tìm người dạy dỗ nàng ta cho tốt, trẫm muốn xem tiểu thư khuê các biến thành kỹ nữ sẽ ra sao."

 

Ta chìm trong một luồng tử khí nặng nề, toàn thân lạnh ngắt, chỉ có thể ngây ngốc nhìn hắn ta.

 

Hắn ta quay người, trong mắt nhuốm đầy sự tàn độc nhưng giọng điệu lại nhẹ nhàng: "Đến lúc đó cũng để Cảnh vương trong lúc sống không bằng che//t nhìn thấy bộ dạng này của nàng, hắn không phải thích nàng sao?"

 

Sau đó, ta mơ mơ màng màng bị hai nha hoàn dìu ra khỏi phòng, trong phòng vang lên tiếng đàn tỳ bà.

 

Ta bị thả vào trong bồn tắm, mấy nha hoàn vây quanh ta chải chuốt trang điểm.

 

Không lâu sau, tiếng gõ cửa vang lên, ta quay đầu nhìn lại, người đi vào là Nhan Hải Đường, hoa khôi của Hồng Trần Các.

 

Đúng vậy, một vị khách quý như Tư Diệc Ngạn chắc chắn sẽ mời người giỏi nhất đến dạy dỗ ta.

 

Nhan Hải Đường đi đến sau lưng ta chải đầu, giọng nói mềm mại:

 

"Cô nương không cần căng thẳng, thật ra cũng chỉ có vậy thôi."

 

Ta nhìn nàng ta qua gương đồng, trên mặt nàng ta nở nụ cười quyến rũ nhưng đôi mắt đa tình kia lại lạnh lẽo.

 

"Trước đây ta từng nghe Nhan cô nương đàn tỳ bà, đàn rất hay nhưng dây đàn đứt rồi, cô nương rất buồn, dây đàn đó được dệt bằng tơ tằm, rất khó sửa..."

 

Nàng ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn ta, ta ngước mắt nhìn nàng, nàng ta hiểu được ý tứ trong mắt ta, quay đầu nhìn về phía nha hoàn sau lưng.

 

"Các ngươi đi xa một chút, vị cô nương này đang thẹn thùng."

Loading...