SAU KHI NỮ PHỤ PHÁCH LỐI THỨC TỈNH - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-08-21 19:30:56
Lượt xem: 5,210
"Bệnh tâm thần, Tạ Thụy, tôi không có thời gian nhìn cậu nổi điên, nhanh cút qua một bên đi."
"Được rồi, cậu đừng nóng giận, tôi đã chia tay với Từ Nhược Nhược rồi."
"Cậu chia tay với cô ta có liên quan gì đến tôi?"
Tạ Thụy nhìn tôi vừa bất đắc dĩ vừa tự tin:
"Tôi thừa nhận, một số lời cậu nói lúc trước đúng, tôi cũng thừa nhận cậu cược thắng, không phải cậu chỉ muốn tôi chịu thua với cậu thôi sao, giờ tôi tới rồi, cậu đừng có tính tiểu thư làm lớn chuyện nữa, tối nay chúng ta về biệt thự ăn một bữa cơm, tôi sẽ giải thích với cậu, sau này cậu thu liễm tính tình của mình, hai chúng ta ở cạnh nhau thật tốt có được không?"
Tôi thật sự rất muốn mắng mẹ nó.
Nhưng tố chất của tôi không cho phép tôi nói lời thô tục.
Tôi lấy điện thoại ra, lạnh mặt nói: "Cậu mà còn không cút đi là tôi sẽ báo cảnh sát cậu quấy rối."
Tạ Thụy thấy tôi thật sự ấn 110, nhíu mày:
"Lâm Thanh Miên, tùy hứng cũng phải có chừng mực, tôi cũng đã mềm mỏng rồi, cậu còn muốn sao nữa? Chẳng lẽ cậu thật sự muốn cả đời không qua lại với tôi sao? Cậu đừng quên, cha cậu vẫn luôn bồi dưỡng tôi như người thừa kế nhà họ Lâm, sau này cậu còn phải dựa vào tôi, tôi khuyên cậu đừng quá đáng!"
"Người thừa kế nhà họ Lâm sao? Cậu lại đang mơ giấc mộng xuân thu gì thế?"
Tôi cười nhạo: "Cậu cảm thấy nhà tôi cần một người thừa kế chỉ thi được hạng hai sao?"
Sắc mặt Tạ Thụy cứng đờ: "Đây chỉ là tạm thời..."
"Bất kể như thế nào, kết quả như vậy, cũng chỉ nói rõ một vấn đề."
Tôi ngắt lời Tạ Thụy, lạnh lùng nói: "Lúc trước quả thực cậu thông minh, nhưng cậu đừng quên, người giống như cậu, một năm nhà họ Lâm có thể giúp đỡ mấy trăm, hơn ngàn người. Điểm đặc thù của cậu chỉ là dựa vào tôi, nhưng cậu rất ngu ngốc, lại không lấy lòng tôi, ngược lại đối nghịch với tôi. Vậy thì cậu cầm theo lòng tự trọng buồn cười của cậu cút ra khỏi nhà họ Lâm đi."
Tôi nói xong, nhân lúc anh ta ngây người, quay người rời đi.
18
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-nu-phu-phach-loi-thuc-tinh/chuong-12.html.]
Thời gian sau đó, tôi vội vàng chuẩn bị xuất ngoại.
Cha thấy được cố gắng của tôi, quyết tâm bồi dưỡng tôi, muốn đưa tôi ra nước ngoài đào tạo sâu mấy năm.
Hôm làm xong hộ chiếu, ở trường học xảy ra một chuyện lớn.
Đã lâu rồi tôi không tới trường học đi học, việc này vẫn do Chu Khoa nói cho tôi biết.
[ Từ Nhược Nhược bị Tạ Thụy đã, cũng đã tiêu hết tiền trong tay, bây giờ cô ta đã sắp thực tập rồi mà chỗ ở cũng không có, cô ta tìm Tạ Thụy hỏi chút tiền, chia sẻ chút áp lực giúp cô ta, ai ngờ Tạ Thụy chỉ vào mũi cô ta mắng cô ta hám giàu.]
[ Từ Nhược Nhược giận điên lên, không biết móc ra con d.a.o từ chỗ nào, nhân lúc Tạ Thụy không chú ý, liên tiếp đ.â.m cậu ta tám nhát, chậc chậc, nhát nào cũng thấy máu, nghe nói m.á.u tươi chảy đầy đất, dọa các bạn học xung quanh sợ muốn chết, nhanh chóng gọi điện thoại báo cảnh sát.]
[ Nhưng mà không có tác dụng gì, lúc Tạ Thụy được đưa đến bệnh viện, đã sớm không còn hô hấp. Từ Nhược Nhược cũng bị cảnh sát bắt, cụ thể phán thế nào cũng không thể biết được, nhưng mà đời này xem như bị hủy rồi. Chậc chậc, em nói xem, hai người bọn họ yên ổn không được sao, cứ phải so sánh với em làm gì chứ.]
[ A, không đúng, cậu giàu như thế, hai người bọn họ phải nói là không ưa được tiền mới đúng, vậy mà thật sự có người không ưa được tiền.]
Tôi nhìn loạt tin nhắn này, trong lòng có cảm giác hoang đường kỳ quái.
Bọn họ chính là nam nữ chính trong truyện ngôn tình đấy, là chiến sĩ tình yêu thuần khiết trải qua vô số trở ngại vẫn hét to "Tình yêu vô giá".
Sao mà “Nữ phụ ác độc” tôi đây không phối hợp, bọn họ đã lưu lạc tới hoàn cảnh này rồi?
Nhưng tôi lại cảm thấy, không có cảm giác không hài hòa gì.
Thoát khỏi thiết lập không hợp thói thường trong tiểu thuyết.
Ví dụ như nữ phụ tôi đây cho tiền cho tài nguyên, dù bị ghét bỏ, bị chỉ vào mũi mắng, vẫn nhiệt tình mà bị hờ hững.
Trở về hiện thực.
Kết cục của bọn họ vốn nên là như thế.
Hết.