Sau Khi Sống Lại Không Làm Hoàng Hậu, Ta Làm Nữ Đế - 11
Cập nhật lúc: 2024-09-04 11:51:04
Lượt xem: 34
11
Quách công công vốn là một con cáo già, ông ta nhỏ giọng nhắc nhở Bùi Hành: “Điện hạ, nô tài sợ ả ta có gian trá.”
Bùi Hành khinh thường nói: “Dựa vào ả ta sao?” Vừa nói, hắn vừa quay đầu ngựa, chuẩn bị dẫn đội rước dâu trở về phủ Thái tử.
Quách công công hỏi: “Điện hạ, vậy nếu Trường Ninh không gả thì sao?”
Bùi Hành đáp: “Ả Lý Trường Ninh đó chỉ là nhất thời làm bộ làm tịch mà thôi. Ta không cưới, ả ta còn sốt ruột hơn ai hết. Ta cứ để ả chờ một ngày, ả nhất định phải ngoan ngoãn cầu xin ta cưới ả.”
Quách công công gật đầu, không trách được ngay cả một người mưu mô như ông ta cũng tin lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-song-lai-khong-lam-hoang-hau-ta-lam-nu-de/11.html.]
Kiếp trước của ta, đúng như Bùi Hành nói. Dường như chỉ cần hắn chịu cưới, để ta l.i.ế.m ngón chân hắn cũng được.
Để hoàng gia tin chắc rằng ta vẫn là một con ch.ó liếm, ta đã rất dụng tâm diễn xuất.
Cá Mặn Muốn Vươn Lên 🌱
Sáng ngày thứ ba, ta mặc đồ đỏ chờ ở cửa phủ, mãi đến khi giờ lành đã qua, Bùi Hành vẫn không đến. Thám tử của hắn đi đi lại lại mấy chuyến.
Ta cố nhịn cười, ngồi ở cửa phủ khóc lóc thảm thiết, giống hệt một góa phụ. Để cho họ tin chắc rằng ta vẫn một lòng muốn gả cho Thái tử, đến khi mặt trời lặn, ta cưỡi ngựa đến phủ Thái tử cầu kiến Bùi Hành.
Bùi Hành ngạo mạn nhìn ta một cái rồi nói: “Lý Trường Ninh, hối hận cũng muộn rồi. Ngươi muốn vào cửa phủ Thái tử của ta, trừ khi quỳ gối từ phủ tướng quân của ngươi bò đến phủ Thái tử của ta.”
Ta ưm một tiếng rồi khóc nói: “Điện hạ thật nhẫn tâm!” Nói rồi ta che mặt bỏ đi. Không che mặt thì không được, ta sợ người khác nhìn thấy mình cười.
Tính toán thời gian, cha mẹ ta hẳn đã ra khỏi ải Nhạn Môn rồi. Chỉ cần qua đêm nay, ta chắc chắn sẽ nhận được tin tức an toàn của họ.