Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận - Chương 123: Ông ta có thể nói, ông ta không biết sao?

Cập nhật lúc: 2024-10-24 17:07:57
Lượt xem: 298

Cố Diệp Quân đã đi gặp bác sĩ tâm lý.

Sau khi bác sĩ tâm lý biết kết quả kiểm tra của hắn, bác sĩ cũng cảm thấy triệu chứng của anh giống như là "đau ảo".

Vì vậy, bác sĩ đã cố gắng giúp hắn ta giải tỏa và đưa ra gợi ý về tâm lý. Nhưng không có tác dụng, hắn vẫn đau như cũ.

Cố Diệp Quân lại nhờ bạn bè giúp đỡ, hẹn gặp một bác sĩ tâm lý khác nổi tiếng hơn.

Sau khi kiểm tra, kết quả vẫn giống như trước. Đối phương còn vì hắn làm một bài kiểm tra.

Sau khi xem xong kết quả kiểm tra, đối phường nói cho hắn biết vấn đề không phải là tâm lý.

Đồng thời gợi ý rằng hắn có thể thử tìm một thầy phong thủy để xem xét. Cơ thể không có bệnh tật và tinh thần vẫn bình thường, vậy chỉ còn cách thử giải quyết bằng khoa học huyền bí.

Cố Diệp Quân không quá thất vọng khi nhận được kết quả này, bởi hắn đã chuẩn bị tâm lý từ trước.

Dù sao, em gái ruột của hắn cũng là một thầy phong thủy và rất có thể đã động tay chân với hắn.

Hắn chưa vội tìm đến cha mình mà nhờ bạn giới thiệu một vài thầy phong thủy có chứng chỉ để xem xét trước.

Hắn đã mời ba thầy nhưng không ai trong số họ có thể tìm ra dấu vết gì bất thường trên người anh, càng đừng nói đến chuyện giải quyết.

Cuối cùng, Cố Diệp Quân đành phải cầm điện thoại gọi cho ba mình.

Ở phía bên kia, tại tập đoàn Cố Thị.

Hôm nay, thầy phong thủy mà Cố thị cung phụng vừa hay đang có mặt tại tập đoàn để điều chỉnh lại một số bố trí phong thủy.

Bình thường khoảng ba tháng, thầy phong thủy này sẽ đến tập đoàn để điều chỉnh lại phong thủy một lần.

Ba Cố là chủ tịch hội đồng quản trị, vì thế phòng làm việc của ông ấy lần nào cũng sẽ để đại sư xem xét cẩn thận.

ần này đại sư điều chỉnh xong hai cái bố trí nhỏ.

Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.

Sau khi xem xong, thầy phong thủy nhìn về phía ba Cố.

“Tôi xem tướng của ông, dường như con cái của ông đang gặp vấn đề.”

Ba Cố ngẩn người một chút, "Mời Cổ đại sư nói rõ ràng chút."

Thư ký của ông đã điều tra và xác nhận rằng giữa vị Cổ đại sư này và con gái nuôi của ông cũng không có liên hệ gì.

cũng như không liên quan đến gia đình trước đây của cô côn gái nuôi. Mặc dù kết quả này là như vậy, nhưng sự nghi ngờ trong lòng ông ấy vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Cổ đại sư nói: "Ông có một trai một gái, cả hai dường như đã bị người khác bỏ thứ gì vào , dẫn đến vấn đề về sức khỏe."

Ba Cố chưa từng nghe gia đình nhắc đến chuyện này. Khi ông chuẩn bị đáp lời, điện thoại của ông reo lên. Thấy là cuộc gọi từ con trai thứ, ông liền nghe máy, "Có chuyện gì?"

Cố Diệp Quân rất tùy ý kiêu căng đối với bên ngoài, nhưng luôn giữ sự tôn trọng và kính nể đối với ba Cố. “Ba, con có chút việc muốn nhờ ba giúp.”

Nghe hắn ta nói vậy, Ba Cố liền đoán ra phần nào, "Giúp việc gì?"

Lời của Cổ đại sư, có thể chính là nói đến đứa con trai này.

Cố Diệp Quân thành thật trả lời: “Con và Du Du đều bị Nhan Hạ đánh, những chỗ bị đánh đó vẫn luôn đau.”

“Con đã đi khám ở bệnh viện, kết quả kiểm tra đều bình thường.”

“Nhưng n.g.ự.c và bụng con quá đau, cơn đau chưa từng dừng lại.”

“Vì vậy, con muốn nhờ đại sư phong thủy mà tập đoàn Cố thị cung phụng giúp con kiểm tra.”

Cha Cố rất ngạc nhiên, “Con nói ai đánh?”

Cố Diệp Quân đáp: “Nhan Hạ đánh.”

“Hơn nữa rất trùng hợp là khi đó cả Kiều Dụ và trợ lý của cậu ta cũng bị Qúy Nguyệt đánh.”

“Họ cũng bị đau suốt và kết quả kiểm tra cũng bình thường.”

“Không thể có chuyện trùng hợp như vậy, vì thế chắc chắn có vấn đề với việc tụi con bị đau.”

Hắn bổ sung: “Nhan Hạ là một đại sư phong thủy, có lẽ em ấy đã làm gì đó với tụi con.”

Ba Cố thật không ngờ rằng vấn đề sức khỏe của con trai và con gái nuôi lại là do chính con gái ruột của mình gây ra.

Mà Cổ đại sư đã sớm nhìn ra điều đó. Đương nhiên, ông còn có vài phần nghi ngờ, rốt cuộc là sớm nhìn ra chuyện này, hay đã biết từ trước?

Ông suy nghĩ một lát rồi nói: “Chờ một chút.”

Sau đó ông quay sang hỏi Cổ đại sư: “Đại sư, sức khỏe của con trai tôi thực sự có vấn đề, bây giờ bọn nó có thể đến đây để nhờ thầy giúp đỡ xem một chút không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/chuong-123-ong-ta-co-the-noi-ong-ta-khong-biet-sao.html.]

Cổ đại sư mỉm cười nói: “Được, ngài bảo họ đến đây đi.”

Ba Cố sau lúc này mới nói với Cố Diệp Quân: “Con gọi ba người bọn họ cùng đến đến phòng làm việc của ba tại tập đoàn Cố Thị.”

Cố Diệp Quân vốn không muốn quản Kiều Dụ, nhưng vì ba hắn bảo gọi, hắn đành phải làm theo. Sau khi cúp máy, hắn gửi tin nhắn cho Kiều Dụ, sau đó đi tìm Cố Diệp Du.

Lúc này, Cố Diệp Du đang ở trong phòng của Cố Diệp Châu, được Cố Diệp Châu và Cố Diệp Hạo ôm và dỗ dành.

Khi thấy Cố Diệp Quân bước vào, cả hai đều tỏ vẻ khó chịu.

Cố Diệp Châu nhíu mày nói: "Anh hai, sao anh cũng bắt nạt Du Du? Làm quá rồi đấy."

Cố Diệp Hạo phụ họa: "Đúng thế, anh hai ở ngoài không thuận lợi, về nhà cũng đừng đem Du Du ra trút giận chứ!"

Cố Diệp Quân: “…”

Nhìn bộ dáng hai người họ, hắn cảm thấy hai đứa em này thật ngốc nghếch.

Hắn lười phải nói nhảm với họ. Để sau này bọn họ tự phát hiện ra mọi chuyện và tự mình đi đổ nước trong não.

Cố Diệp Quân nhìn về phía Cố Diệp Du, nói: “Anh đã nói với ba rồi, nhờ vị đại sư phong thủy kia của tập đoàn Cố Thị giúp kiểm tra. Em có muốn đi không?”

Cố Diệp Du lập tức nói: "Em đi, bây giờ luôn à?"

Cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu.

Cố Diệp Quân gật đầu, "Vậy đi thôi."

Nói xong, hắn cũng không chờ cô ta, mà rời khỏi phòng trước và bảo quản gia sắp xếp tài xế. Vì n.g.ự.c hắn ta đau, hắn  không thể tự lái xe.

Nhìn thái độ này của Cố Diệp Quân, Cố Diệp Châu và Cố Diệp Hạo đều tỏ ra không hài lòng.

Nhưng họ không dám đối đầu trực tiếp với anh hai. Chủ yếu là vì thủ đoạn anh hai xử lý người khác rất nham hiểm. Hồi nhỏ họ không ít lần bị anh hai chơi xỏ.

“Diệp Du, bọn anh sẽ đi cùng em.”

“Đúng thế, có bọn anh ở đây, anh hai sẽ không bắt nạt em nữa.”

Cả hai đứng dậy, mỗi người đứng về một phía bảo vệ Cố Diệp Du.

Cố Diệp Du mỉm cười trong nước mắt, “Được, cảm ơn anh ba, anh tư.”

Qủa nhiên, phản ứng của hai người anh này mới là bình thường.

Cô ta thầm nghĩ, chắc chắn anh hai bị Nhan Hạ dở trò quỷ gì, nên mới đối xử với cô ta như vậy. Đợi sau khi vị đại sư kia kiểm tra xong, anh hai sẽ trở lại bình thường.

Bốn người cùng nhau đến phòng làm việc của ba Cố.

Khi họ đến, Kiều Dụ và Trầm Linh Xảo đã đến trước và đang trò chuyện với ba Cố về công việc kinh doanh.

Khi bốn người Cố Diệp Quân bước vào, ba Cố dừng lại chủ đề đang nói và nhìn về phía Cổ đại sư: "Đại sư, mấy đứa nó đã đến, phiền đại sư kiểm tra giúp."

Cổ đại sư mỉm cười gật đầu, “Được thôi!”

Ông ta kiểm tra cho Cố Diệp Quân trước. Nhìn từ tướng mạo và bên ngoài cơ thể cũng không phát hiện điều gì bất thường.

Ông ta hỏi vị trí đau của Cố Diệp Quân và đặt tay lên n.g.ự.c của hắn ta. Tuy nhiên, vẫn không cảm nhận được có âm sát hay các loại bùa chú gì.

Ông ta lại đi kiểm tra cho ba người còn lại, cũng cùng chung một kết quả.

Nụ cười trên mặt Cổ đại sư bắt đầu nhạt đi. Trong lòng ông ta không chắc chuyện gì đang xảy ra, vì theo dự đoán của ông ta, trên người của bốn người này phải bị trúng âm sát hoặc bùa chú.

Ông ta suy nghĩ một lát, rồi tìm ra bốn lá bùa từ trong túi áo, đưa cho bốn người, "Hãy giữ lá bùa hộ thân này bên người thử xem."

Bốn người nhận lấy, đặt lá bùa hộ thân vào người.

Một lát sau, cơn đau vẫn không phát hiện cơn đau trên cơ thể giảm bớt. Ngược lại còn có cảm giác càng đau hơn.

Bất ngờ, Cố Diệp Quân hét lên như bị giật mình, "A!"

Mọi người nhìn thấy túi áo ở n.g.ự.c ngực của hắn phát ra một tia lửa. Khi tia lửa biến mất, Cố Diệp Quân thò tay sờ vào trong túi áo, nét mặt hắn trở nên kinh ngạc, "Lá bùa đã hóa thành tro."

Hắn lấy ra một nắm tro đen từ trong túi áo.

Ngay sau đó, Kiều Dụ cũng cảm thấy chỗ để lá bùa nóng lên, vội thò tay vào túi sờ. Hắn cũng lấy ra một nắm tro đen.

Cố Diệp Du và Trầm Linh Xảo cũng gặp tình trạng tương tự.

Nhìn cảnh tượng này, ba Cố không khỏi quay sang hỏi Cổ đại sư: “Đại sư, đây là có chuyện gì?”

Nụ cười trên gương mặt Cổ đại sư dường như đã cứng lại. Ông ta có thể nói là ông ta cũng không biết gì sao?

(Sâm- lâu ngày nè, mong mấy bồ còn nhớ tui)

Loading...