Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận - Chương 81: Có thành công không

Cập nhật lúc: 2024-09-30 20:36:24
Lượt xem: 420

Hai người lái xe đến cổng trường, lúc này vẫn chưa tan học.

Nhan Hạ đã chuẩn bị kỹ càng, rất nhanh đã tìm thấy xe của Ngô chủ quản.

Lúc này, Ngô chủ quản đang mở cửa sổ xe hút thuốc, nhìn chằm chằm về phía bên cạnh với vẻ mặt thất thần.

Cả người mang một cảm giác suy sụp.

Nhan Hạ và Quý Nguyệt bước đến, cô giơ tay gõ cửa xe.

Ngô chủ quản mới giật mình tỉnh lại.

Quay đầu nhìn thấy Nhan Hạ, ông aya hơi ngạc nhiên, “Cô Nhan Hạ!”

Đối với Nhan Hạ, ông tuy không quen thuộc, nhưng cũng không xa lạ.

Trước đây, Nhan Hạ là nghệ sĩ của giải trí Cố Thị, nhưng lại hầu như không sử dụng đến bộ phận marketing và quan hệ công chúng của công ty.

Tin đồn nói rằng, vì Nhan Hạ đắc tội với người quản lý của cô là Cố Diệp Quân, nên mới bị ghẻ lạnh giống như họ.

Trước đây họ cũng tin điều này.

Dù sao, bất kể là về diện mạo, khí chất hay diễn xuất, Nhan Hạ đều rất xuất sắc, mọi người đều nghĩ cô có tiềm năng vô hạn, cơ hội nổi tiếng rất lớn.

Nhưng tài nguyên lại không nhiều, rõ ràng là bị quản lý cố tình chèn ép.

Gần đây nhờ những tin tức trên mạng và những bàn tán trở nên ồn ào hơn.

Họ mới biết, hóa ra Nhan Hạ lại là em gái ruột của Cố Diệp Quân.

Điều đó có nghĩa là cô ấy cũng là em gái ruột của Tổng giám đốc Cố.

Vì vậy họ rất khó hiểu, tại sao hai anh trai lại chèn ép em gái ruột của mình?

Nghe nói là để nâng đỡ cô em gái nuôi, nên mới chèn ép em gái ruột.

Họ không thể nào hiểu nổi.

Chẳng lẽ không thể nâng đỡ cả hai cô em gái cùng một lúc sao? Giải trí Cố Thị cũng đâu thiếu chút tài nguyên này.

Đặc biệt là Cố Diệp Du, bất kể về năng lực hay ngoại hình, đều không bằng Nhan Hạ.

"Chẳng phải giống như việc nhặt hạt vừng mà bỏ quả dưa hấu* sao."

(捡了芝麻, 丢了西瓜 /jiǎnle zhīma, diūle xīguā/ có thể dịch sang tiếng Việt là "Nhặt hạt vừng mà bỏ quả dưa hấu." Đây là một thành ngữ chỉ việc tập trung vào những thứ nhỏ nhặt mà bỏ qua những điều quan trọng hoặc giá trị hơn.)

Nhưng hai anh em Cố Diệp Quân đều rất kiêu ngạo, chỉ dùng người nhà.

Làm ra chuyện như thế này mà lại coi là chuyện bình thường.

Nhan Hạ mỉm cười nói: "Ngô chủ quản, chúng tôi muốn nói chuyện với ông, có thể cho chúng tôi vài phút được không?"

Ngô chủ quản luôn theo dõi sự việc mấy ngày nay.

Phải nói rằng, Nhan Hạ đã có một cú lội ngược dòng đẹp mắt.

Từ chỗ sắp bị toàn mạng tẩy chay, cô ấy bất ngờ xoay chuyển tình thế, trở thành đối tượng được mọi người đồng cảm.

Hiện tại, Quý ảnh đế và Cố Diệp Du đang bị chỉ trích, mà bộ phận PR và marketing của công ty vẫn chưa tìm ra cách nào tốt để cứu vãn tình hình.

Bây giờ, bộ phận PR của công ty đang rất đau đầu.

Đối với một người giỏi giang như vậy, Ngô chủ quản rất tán thưởng.

Ông ấy dập tắt điếu thuốc, cười nói: "Nếu hai cô không ngại, có thể lên xe nói chuyện."

Dù gì cũng phải chờ con tan học, ông cũng không thể tìm một quán cà phê nào đó để ngồi nói chuyện với họ.

Nhan Hạ gật đầu, "Được!"

Cô mở cửa sau, cùng Quý Nguyệt ngồi vào trong.

Quản lý Ngô nhìn đồng hồ, còn hơn mười phút nữa mới đến giờ tan học.

Vì thế ông liền vào thẳng vấn đề: "Cô Nhan cố ý tìm tôi, có việc gì không?"

Nhan Hạ cũng không vòng vo, "Chúng tôi mở một studio, đang thiếu một đội ngũ vận hành, nên muốn mời Ngô chủ quản đến làm việc."

Ngô chủ quản lộ vẻ ngạc nhiên, quay đầu nhìn Nhan Hạ, "Cô tự mở studio cho nghệ sĩ sao?"

Nhan Hạ gật đầu, "Đúng vậy, hai anh em Cố Diệp Quân muốn phong sát tôi, vậy thì tôi tự mở studio, để họ không thể làm gì tôi được."

Trong mắt Ngô chủ quản lại thêm vài phần tán thưởng, "Cô Nhan Hạ thật lợi hại."

Hai anh em nhà họ Cố đã ra thông báo, các công ty giải trí khác vì sợ đắc tội với họ và cũng không muốn tự chuốc rắc rối, nên không thể ký hợp đồng với Nhan Hạ.

"Cô thật quyết đoán."

Sau đó ông đổi giọng, "Nhưng thật xin lỗi, tôi vẫn chưa có ý định rời khỏi Giải trí Cố Thị."

Trước đây cũng không phải không có ai đến lôi kéo ông, nhưng cựu tổng giám đốc đã từng có ơn tri ngộ* với ông.

(ơn tri ngộ là ân tình đã nhận ra năng lực cũng như đề bạt ông trong công việc)

Thêm vào đó, lương của Giải trí Cố Thị thực sự rất cao, lại là một trong ba công ty giải trí hàng đầu trong ngành.

Vì vậy, mặc dù bị hai anh em nhà họ Cố vừa mới lên nắm quyền, đã liên thủ đối phó khiến ông bị gạt sang một bên, nhưng ông vẫn chưa từng nghĩ đến chuyện chuyển việc.

Hơn nữa, Nhan Hạ mở một studio, hiện giờ vẫn chưa có gì, tương lai hoàn toàn mờ mịt.

Nếu như ông muốn chuyển việc, cũng sẽ dẫn theo các anh em đến một công ty giải trí ổn định hơn.

Nhan Hạ không ngạc nhiên khi Quản lý Ngô dứt khoát từ chối.

Dù sao, bây giờ nhìn từ mọi góc độ, studio của họ thực sự không có lợi thế gì để đối phương muốn nhảy việc.

Nhưng cô đã có sự chuẩn bị.

Cô lấy ra một tập tài liệu từ trong túi, đưa qua, "Ngô chủ quản, đây là kế hoạch vận hành studio của tôi, ông xem có hứng thú không."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/chuong-81-co-thanh-cong-khong.html.]

Ngô chủ quản tuy không định nhảy việc, nhưng vẫn muốn giữ chút thể diện, nên nhận lấy và xem qua, càng xem càng kinh ngạc, rõ ràng không ngờ rằng Nhan Hạ cũng hiểu biết về vận hành đến vậy.

Nếu theo kế hoạch của cô, studio này thực sự có tiềm năng.

Ông thành thật nói: "Cô Nhan, kế hoạch của cô rất tốt, và cũng rất thuyết phục tôi."

"Nhưng tôi còn nhiều anh em cần kiếm sống, nên xin lỗi cô."

Nhan Hạ đưa thêm một tập tài liệu khác, "Đây là về lương thưởng, ông có thể xem thêm."

Ngô chủ quản cũng có chút tò mò, muốn xem một studio nhỏ như vậy sẽ đưa ra đãi ngộ thế nào.

Ông ấy nhận lấy, mở ra xem, lại ngạc nhiên thêm lần nữa.

Mức lương này còn cao hơn đãi ngộ hiện tại của họ, quan trọng là quyền tự chủ cũng cao hơn.

Nếu chuyển qua đây ông sẽ được làm giám đốc, toàn quyền quản lý studio.

Điều này đúng là theo kiểu "dùng người thì không nghi ngờ, nghi ngờ thì không dùng.

Chỉ là hứa hẹn viễn vông thì ai mà chẳng biết, ông cũng không phải là người ngây thơ.

Tất nhiên, không phải ông không tin Nhan Hạ.

Chỉ là ông đã bốn mươi tuổi rồi, hiện tại gia đình đang rất rối ren, ông đã không còn đủ sức để thử thách những thứ mới nữa.

Nhan Hạ chuẩn bị hai tập tài liệu này không phải với ý định thuyết phục ông ấy ngay lập tức, khiến Ngô chủ quản nhảy việc sang studio của cô.

Nếu ông ấy chỉ vì điều này mà vui vẻ đồng ý, thì không phải là kiểu người quản lý mà họ muốn chiêu mộ.

Cô nhìn vào mặt của Ngô chủ quản và hỏi: “Gần đây, nhà của ông có chuyện không suôn sẻ sao?”

Quản lý Ngô cau mày, làm sao Nhan Hạ biết được?

Chẳng lẽ cô ấy đã âm thầm điều tra ông?

Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.

Sau đó, ông đột nhiên nhớ ra rằng Nhan Hạ biết xem tướng.

Ông vội vàng đánh trống lảng: “Trong nhà thực sự có vài chuyện, nên gần đây tôi cũng không tập trung vào công việc, làm cô Nhan Hạ thất vọng rồi.”

Nhan Hạ không nói gì, đầu tiên là giơ tay ra như đang tính toán.

Rồi cô mới mở lời: “Ngô chủ quản, tôi có một lời khuyên cho ông.”

“Sau khi đưa con về nhà ăn cơm, ông quay lại công ty thử xem, khúc mắc trong lòng ông sẽ có câu trả lời.”

Cô bổ sung với ý sâu xa: “Nếu là tôi, tôi nhất định sẽ bắt họ phải trả giá.”

“Tôi mở studio, việc đầu tiên là cướp người và tài nguyên từ Giải trí Cố Thị.”

Ánh mắt cô trở nên sắc bén hơn: “Tôi muốn phản công việc Cố Diệp Quân từng mua người dẫn dắt dư luận bôi nhọ tôi, và việc liên thủ với Cố Diệp Thần muốn cắt đứt con đường sự nghiệp của tôi trong giới giải trí.”

“Ngô chủ quản, sau khi ông giải quyết được khúc mắc trong lòng, hy vọng ông có thể cân nhắc kỹ về studio của chúng tôi.”

“Trước khi thành công, tôi sẽ không hứa rằng chúng tôi sẽ thế này thế kia.”

“Nhưng tôi có thể đảm bảo, mức lương và đãi ngộ của mọi người chắc chắn sẽ được chi trả như tôi đã nói, và việc vận hành studio cũng sẽ theo kế hoạch này.”

Quý Nguyệt bổ sung thêm: “Tôi là thiên kim của nhà họ Quý, sau này cũng là cổ đông lớn của studio, nên yên tâm là chúng ta không thiếu tiền.”

“Về mặt nhân mạch và tài nguyên, có tôi và Hạ Hạ, cũng sẽ không thiếu đâu.”

Ngô chủ quản không hiểu hai câu nói vừa rồi của Nhan Hạ là có ý gì.

Nhưng gần đây, ông thực sự có nghi ngờ một chuyện muốn điều tra cho rõ.

Hiện tại theo những lời Nhan Hạ nói, ông hiểu rằng chỉ cần nghe theo lời cô, tối nay đến công ty là có thể tìm ra câu trả lời.

Sau đó, khi đã giải quyết được khúc mắc trong lòng, ông sẽ phải đưa ra quyết định cho một chuyện gì đó.

Ông luôn khá tin vào phong thủy và xem tướng.

Vì vậy, khi cô đưa ra gợi ý như vậy, ông sẽ đi xem thử có thể đạt được như mong muốn không.

Ông gật đầu với Nhan Hạ, “Được, tôi sẽ cân nhắc về chuyện studio của cô Nhan Hạ.”

Hiện tại, ông vẫn chưa có nhiều ý tưởng về studio, chỉ là những lời xã giao mà thôi.

Nhan Hạ gật đầu, “Số điện thoại của tôi không thay đổi, khi nào có kết quả thì liên lạc với tôi nhé.”

Ngô chủ quản cười, “Không thành vấn đề, dù có đi hay không, tôi đều sẽ phản hồi cho cô.”

Nhan Hạ nói, “Vậy tôi không làm phiền ông đón con nữa, hẹn gặp lại!”

Ngô chủ quản nhướn mày, không biết Nhan Hạ có phải là đã tin chắc ông sẽ chọn studio của cô không, còn hẹn gặp lại nữa.

Ông lại cười, “Được!”

Sau đó, Nhan Hạ và Quý Nguyệt rời đi, quay trở lại xe của Quý Nguyệt.

Quý Nguyệt hỏi: “Có thành công không?”

Nhan Hạ nhún vai, “Nếu không có bất ngờ gì, chắc chắn sẽ không có vấn đề.”

“Ngày mai sẽ có câu trả lời.”

Quý Nguyệt mặc dù tò mò, nhưng vì liên quan đến chuyện gia đình của Quản lý Ngô, nên không hỏi thêm.

Cô nói, “Vậy chị đi chuẩn bị hợp đồng nhé?”

Nhan Hạ gật đầu, “Vâng!”

Ở một bên khác -

Quản lý Ngô đón con về, ăn tối xong.

Do dự một chút, ông vẫn giao con cho bà nội trông, rồi lái xe đến công ty.

edit: thanh trúc

Loading...