Sau Khi Sống Lại Tôi Vạch Mặt Chồng và Tình Đầu Của Anh Ta - 03
Cập nhật lúc: 2024-08-14 13:56:03
Lượt xem: 522
Chuyện tôi và Vương Thiệu Hải vướng mắc dưới lầu nhanh chóng lan truyền, thậm chí có vài hàng xóm còn đến hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra.
Tôi thở dài: "Anh ta là một đồng nghiệp tôi quen khi ở nông thôn. Giờ tôi đã trở về thành phố, nhưng không hiểu sao anh ta lại đến tìm tôi.”
Hàng xóm dòm ngó, mặc dù đang ở nhà tôi nhưng vẫn giữ khoảng cách, dè dặt.
"Tôi nghĩ anh ta đang quấn lấy cô đấy, cô nên cẩn thận."
Tôi gật đầu: "Cảm ơn cô đã nhắc nhở, tôi sẽ chú ý."
Thì ra, không chỉ bố mẹ tôi mà ngay cả hàng xóm cũng đều coi Vương Thiệu Hải là một người chỉ biết dựa dẫm. Thời điểm này, hắn vẫn bị gọi là kẻ ăn bám.
Kiếp trước, tôi cũng từng nghe những lời đồn đại như vậy, và khi đó tôi rất tức giận. Nhưng bây giờ nghĩ lại, tôi thật đúng là ngốc nghếch.
Sự bàn tán của hàng xóm khiến tâm trạng của bố mẹ tôi không tốt.
Mẹ tôi lo lắng: "Mặc dù Tiểu Tuyết không có quan hệ gì với hắn, nhưng mẹ lo hắn sẽ nói những điều không đúng, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của con."
"Hắn không dám đâu," tôi nói chắc chắn.
Khi ở nông thôn, dù hắn thường giúp đỡ tôi, và có nhiều lời đồn không hay, nhưng tôi khi đó chỉ cảm động và có chút cảm tình, chứ chưa hề tỏ rõ bất cứ điều gì.
Nếu Vương Thiệu Hải dám bịa đặt, tôi có rất nhiều cách để đối phó với hắn.
Đột nhiên, tôi nhớ ra điều gì đó, liền vào phòng, tìm mấy bức thư mà Vương Thiệu Hải đã viết cho tôi trước đây, cùng một con chim nhỏ được hắn khắc bằng gỗ…
Tôi đem tất cả thiêu hủy.
May mắn là, sau khi trở về thành phố, tôi không hề viết thư trả lời hắn, cũng không để lại cho hắn bất kỳ kỷ niệm gì. Bây giờ, nếu hắn có nói rằng từng viết thư cho tôi, thì cũng chỉ chứng minh đó là tình cảm đơn phương của hắn, hơn nữa, tất cả thư từ đều đã bị tôi đốt sạch.
Cá Mặn Muốn Vươn Lên 🌱
Bố tôi nhìn tôi với vẻ mặt nặng nề nhưng không nói thêm gì.
"Công việc của con đã được sắp xếp, ngày mai con đến trường báo danh."
Tôi đã được sắp xếp làm giáo viên đại học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-song-lai-toi-vach-mat-chong-va-tinh-dau-cua-anh-ta/03.html.]
Mấy ngày trôi qua yên ả, Vương Thiệu Hải cũng không xuất hiện trở lại.
Kiếp này không có hắn, tôi cảm thấy dễ thở hơn nhiều.
Ngay khi tôi nghĩ rằng mọi thứ sẽ tiếp tục êm đềm như vậy, điều mà tôi không thể ngờ tới là Viên Mai lại đến tìm tôi.
Kiếp trước, tôi chỉ thấy ảnh thời trẻ của cô ấy sau khi mình qua đời. Khi nhìn thấy người thật, cảm giác đầu tiên của tôi là cô ấy thực sự rất đẹp. Việc Vương Thiệu Hải coi cô ấy là "ánh trăng sáng" trong lòng và mãi không thể quên cũng là điều dễ hiểu.
Về Viên Mai, tôi chỉ cảm thấy sự xa cách. Nhưng khi đến gần cô ấy, mùi hương quen thuộc đột ngột làm tôi nhớ lại kiếp trước.
Đó là khi tôi và Vương Thiệu Hải mới kết hôn không lâu, bố tôi đã sắp xếp cho hắn một công việc lao động tại tòa soạn báo.
Một ngày, khi hắn tan làm về nhà, tôi nhận thấy trên người hắn có mùi hương này.
Lần đầu tiên, tôi không hỏi.
Nhưng liên tiếp mấy ngày sau, mùi hương đó vẫn còn.
"Anh dùng nước hoa sao?"
Vương Thiệu Hải ngẩn người một chút, rồi cười: "Anh là đàn ông mà, sao lại dùng nước hoa? Đây là mùi hương từ đồng nghiệp nữ của anh."
Hắn còn hỏi: "Em thích mùi này không? Nếu thích, anh sẽ hỏi thăm để mua về cho em."
"Không cần đâu."
Vương Thiệu Hải đột nhiên nắm lấy tay tôi, tình cảm sâu lắng: "Tiểu Tuyết, chúng ta hãy sinh con nhé!
"Giờ công việc của anh đã ổn định, anh có thể nuôi em và con. Em hãy từ bỏ công việc và ở nhà chăm sóc con và anh, được không?"
Khi đó, tôi vẫn đang chìm đắm trong hạnh phúc và đã đồng ý.
Nhưng sau khi sinh con, cuộc sống không còn ấm áp như tôi tưởng tượng. Mọi thứ bắt đầu trở nên rối ren.