Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau khi ta nhặt được một vị tướng mù - Chương 21

Cập nhật lúc: 2024-05-14 19:47:31
Lượt xem: 4,024

"Cho dù nàng ta có ngoan ngoãn thế nào cũng không phải là nàng, hơn nữa nàng cũng không ngoan, chỉ là trông có vẻ ngoan mà thôi, trong bụng thì đầy mưu mô, đối với ta chỉ là nhất thời động tâm, lại coi ta như gánh nặng... Đừng khóc, đừng khóc, nàng ngoan lắm, ta nói sai rồi."

Lồng n.g.ự.c hắn phập phồng dữ dội, khuôn mặt đầy vẻ tức giận, nhưng khi buông ta ra, nhìn thấy nước mắt của ta thì lập tức thay đổi sắc mặt.

Hắn cố gắng hạ thấp giọng, cố tỏ ra dịu dàng giải thích: "Nàng khóc cái gì, ta còn chưa làm gì nàng mà..."

Hóa ra, hóa ra là đơn thuốc của ta có hiệu quả.

Ta mừng đến phát khóc.

Ta khóc vì y thuật của mình.

"Lúc đó triều đình triệu tập, ta phải lập tức lên đường đến biên cương, bỏ lại Hạ Gia Dư, vì Hạ Thiên Thành nắm trong tay lương thảo, chiến sự cấp bách, phải làm tê liệt ông ta trước.

"Tình hình phức tạp, ta chỉ có thể bảo vệ mình, giữ nàng lại bên cạnh chỉ hại nàng. Hạ Thiên Thành không phải là thứ tốt lành gì, nhưng vẫn chưa đến mức ăn thịt con cái, nàng ở lại Hạ gia ít nhất cũng có thể bảo toàn mạng sống."

"Ta và Hạ Gia Dư chưa từng xảy ra chuyện gì."

Ta đột nhiên nhớ đến chuyện Hạ Gia Dư khoe Tiết Hoài đối xử tốt với nàng ta như thế nào, tặng cho nàng ta rất nhiều thứ, lại rất quân tử, lễ độ.

Thấy ta tin, bàn tay hắn vòng qua ôm lấy eo ta, lại bắt đầu xoa nắn.

Hắn bế ta ngồi lên đùi, giọng nói khàn khàn: "Nàng có muốn xem hình xăm của ta không?"

Ta lắc đầu: "Thôi vậy."

Ta có hơi sợ.

Hắn quen làm loạn rồi.

Tiết Hoài nghiến răng nói: "Nàng chắc chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-ta-nhat-duoc-mot-vi-tuong-mu/chuong-21.html.]

"Hạ Tư Quân, nàng quả nhiên không để ta trong lòng."

Hả?

"Hạ Gia Dư cho ta ăn thứ gì đó, nàng vẫn thản nhiên, căn bản không ghen gì cả."

"Nàng còn nói rằng nàng đối xử với ta không đủ tốt là vì không biết ta là tướng quân."

"Nàng còn đính hôn với cái tên Đổng gì đó nữa."

".."

Hắn nói liên hồi, ta nghe mà choáng váng đầu óc, cố gắng suy nghĩ hồi lâu mới nhớ được hắn đang nói đến chuyện gì.

"Chiến sự vừa kết thúc, ta đã ngàn dặm xa xôi trở về tìm nàng, còn nàng thì giả vờ không quen ta..."

Ồn quá.

Ta hôn hắn, hắn lập tức im bặt.

Sau đó, chúng ta lăn qua lộn lại kịch liệt, không thể nói chi tiết.

Chỉ nhớ hắn đè thấp giọng nói:

"Hạ Tư Quân, biên giới đã ổn định, ta đã từ quan rồi, sau này dù nàng đi đâu, muốn làm gì, đều không được bỏ rơi ta, hết tiền thì nàng có thể bán ta đi, ta sẽ tự chạy về."

Ta gật đầu nói: "Ta muốn đi khắp nơi hành nghề y."

"Được, ta sẽ mãi mãi ở bên nàng."

-Hết -

 

Loading...