Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SAU KHI TIỂU THƯ QUA ĐỜI - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-10-14 11:19:12
Lượt xem: 3,746

"Khi Triệu Hà Nương còn sống, ngươi không đối xử tốt với nàng ta, bị ta châm ngòi dâm ba câu đã ra tay đánh nàng ta, ngươi có tư cách gì mà đau buồn sau khi nàng ta chết. Sau đó đổ hết mọi sai lầm này lên đầu ta, ta có lỗi gì, chẳng qua ta chỉ nhìn thấu tính nết của ngươi, muốn có một đứa con để nương tựa mà thôi!”

 

Thẩm Thúy Vi cắn nát đầu lưỡi, miệng đầy m.á.u vẫn chỉ vào Hạ Ngọc Lang: “Ngươi mới là kẻ đáng c.h.ế.t nhất!” 

 

Ta lặng lẽ nhìn xem, trong cảnh gà bay chó chạy, dường như ta lại nhìn thấy vị tiểu thư hiền lành kia.

 

Nàng nôn ra máu, trong mắt hiện lên sự đau khổ và tuyệt vọng.

 

Nàng chậm rãi quỳ xuống, trong khi Hạ Ngọc Lang tức giận tung cước đá nàng!

 

Triệu Hà Nương cười, Thẩm Thúy Vi cũng cười.

 

Tự cười mình vì đã trao nhầm sự chân thành, tự cười mình vì đã hận sai người.

 

Ta bàng hoàng bước tới trước và kéo Hạ Ngọc Lang lại.

 

Cũng giống như nhiều năm trước, Hạ Ngọc Lang mất kiểm soát, giáng vào mặt ta một bạt tai, lỗ tai ta không ngừng vang ong ong. Đau quá!

 

Từ đầu đến cuối, chỉ có một người đáng chết, chính là Hạ Ngọc Lang bạc tình bạc nghĩa và ích kỷ.

 

"Cho nàng ta canh giữ phần mộ của tiểu thư, để nàng ta chuộc tội."

 

Nhắc đến tiểu thư, Hạ Ngọc Lang bình tĩnh lại, ôm mặt khóc không ngừng, như thể mình đã chịu nhiều uất ức.

 

“Hà Nương c.h.ế.t rồi, người duy nhất yêu thương ta trên đời này đã c.h.ế.t rồi!”

 

Thẩm Thúy Vi khó tin nhìn ta, khóe miệng giật giật.

 

"Ngươi vậy mà tha cho ta một mạng."

 

Ta không nói gì, hy vọng Thẩm Thúy Vi sẽ nghĩ thông suốt.

 

Về sau, Hạ Ngọc Lang giống như hoá điên, không ngừng thu nạp thế thân cho tiểu thư, hoặc có khuôn mặt giống nàng, hoặc có giọng nói giống nàng, hoặc có tính cách giống nàng.

 

Chỉ là từ nay về sau không còn ai có con được nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-tieu-thu-qua-doi/chuong-13.html.]

Hạ Ngọc Lang phát điên, hắn ghét Hạ Minh Trạch và Hạ Yên Ngữ. Bởi vì chúng là con của tiểu thư, nhưng không bao giờ gần gũi với hắn như tiểu thư đã làm, hắn chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm người giống tiểu thư, rồi sinh ra một đứa con gần gũi với mình.

 

Một gia đình hạnh phúc chân chính là điều hắn hằng mơ ước.

 

Cuối cùng, khi Hạ Minh Trạch tròn mười tám tuổi, Hạ phủ đã có di nương thứ tám.

 

Trước khi Hạ Minh Trạch vào kinh thi cử, cậu còn tức giận bất bình: "Lão già, đúng là hồ đồ rồi."

 

Ta nhìn Hạ Minh Trạch, dáng vẻ của cậu trông giống hệt tiểu thư, cũng tốt bụng như tiểu thư, không mảy may nhìn ra nét nào của Hạ Ngọc Lang.

 

“Chờ con thi đậu công danh, con sẽ đón cô cô và tỷ tỷ đi, để hắn c.h.ế.t già một mình ở đây." 

 

Ta vỗ nhẹ vào tay cậu: "Đây là Hạ phủ của con, không phải của Hạ Ngọc Lang."

 

Hạ Minh Trạch cảm thấy hơi mất tự nhiên: "Cô cô đã vì bọn con mà hy sinh rất nhiều, loại chuyện này đừng làm vẫn hơn. Con có năng lực, nuôi nổi hai người."

 

Ta lắc đầu: “Lần này không phải ta.”

 

Vẻ ngoài của Bát di nương kia quả thực giống tiểu thư như đúc.

 

Sau nhiều năm uống thuốc tránh thai, Hạ Ngọc Lang đã mất khả năng sinh sản từ lâu.

 

Thế nhưng Bát di nương lại mang thai.

 

Ỷ vào sự sủng ái, nàng ta yêu cầu Hạ Ngọc Lang xây một toà Minh Nguyệt Lâu cho mình. Vào ngày hoàn thành, nàng ta dẫn Hạ Ngọc Lang leo lên lầu cao nhất, thế nhưng tòa nhà đã được rắc dầu trẩu.

 

Hôm Hạ Ngọc Lang ngã lầu, ánh nắng chiếu sáng rực rỡ, hắn run rẩy vươn tay ra, nằm trong vũng m.á.u gọi tên tiểu thư.

 

Bát di nương chỉ lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt không hề có cái bóng của tiểu thư.

 

Hạ Ngọc Lang chợt nản lòng, chậm rãi khép mắt lại.

 

Ta ngồi xổm xuống, ghé vào tai hắn thì thầm.

 

"Ta đã lừa ngươi, di ngôn trước khi tiểu thư xuống suối vàng là đời đời kiếp kiếp không gặp lại ngươi nữa."

 

HẾT.

Loading...