Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 107: Ghen

Cập nhật lúc: 2024-10-13 08:36:08
Lượt xem: 18

Nhìn một màn ân ái trước mắt, hốc mắt Niệm Niệm nóng lên, nghĩ tới mẹ mình ở nguyên thế giới.

Lăng Viễn quay đầu nhìn, chỉ thấy cô nhìn chằm chằm bọn họ không chớp mắt, mắt đỏ bừng, có chút mê ly.

“Niệm Niệm, con làm sao vậy?” Lăng Viễn có chút lo lắng đi tới: “Sao mắt lại đỏ thế này?”

Lăng Niệm Niệm cố nặn ra nụ cười, xoa xoa đôi mắt ướt át, giọng nói nhẹ nhàng: “Ba, con không sao, chỉ là nhìn thấy hai người kết hôn lâu như thế rồi mà vẫn còn ân ái như vậy nên có chút cảm động.”

Nghe vậy Lăng Viễn mỉm cười, một tay ôm Lăng Niệm Niệm, một tay ôm Diêu Phương, thỏa mãn nói: “Cuộc đời này có con và bà ấy, Lăng Viễn ba đã không còn gì hối tiếc.”

Dì Hồng bưng đồ ăn nóng hầm hập đi ra, nhìn hình ảnh hài hòa trước mắt như thế, không đành lòng cắt ngang nên yên lặng đặt đồ lên trên bàn ăn.

Lăng Niệm Niệm tựa vào trong n.g.ự.c ông nhắm mắt lại hưởng thụ phần tình yêu này, đột nhiên ngửi thấy mùi thức ăn nồng nặc, bụng cũng không nghe sai khiến "ùng ục" kêu lên.

Lăng Viễn cười nhạt, buông lỏng hai người ra: “Phu nhân, Niệm Niệm, ăn cơm thôi.”

Lăng Niệm Niệm nhìn bàn bày đầy đồ ăn, nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng nói: “Oa, hôm nay phong phú như vậy, con nhất định phải ăn hai bát cơm lớn.”

Cô ngồi xuống, cầm đũa lên gắp thức ăn đưa vào miệng.

“Tốt, con muốn ăn bao nhiêu cũng được, nhưng mà đừng cố biết chưa?” Diêu Phương mỉm cười, gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào trong bát của Lý Niệm Niệm: “Ăn chậm một chút.”

Ăn cơm tối xong, Lăng Niệm Niệm ở trong phòng khách cùng Diêu Phương hàn huyên nói chuyện phiếm, xem tivi một lát rồi mới trở về phòng nghỉ ngơi.

Rửa mặt xong, nằm ở trên giường, cô lướt weibo.

Ở hot search, cô thấy #Họp báo [Ác Sát], đột hot đang không ngừng tăng, xem ra là tin vừa mới công bố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-107-ghen.html.]

Quả nhiên mười phút sau, từ này liền leo lên top 10 hot search.

Cô nhấn vào xem poster, nhân vật chính Mộ Hoan đứng ở giữa, khuôn mặt kia gầy gò mà tang thương, so với lần trước khi cô nhìn thấy ở yến hội đúng là khác nhau một trời một vực, không nhìn kỹ thì chắc không nhận ra là anh ta mất.

Xem ra mắt nhìn tập đoàn Ngạo Thiên cũng không tệ lắm, Mộ Hoan này đúng là một tài năng có thể nặn ra, mà không phải hư không.

Lăng Niệm Niệm đột nhiên nghĩ tới Lục Ninh Hân.

Bởi vì yến hội lần trước có chuyện ngoài ý muốn nên làm hại Lục Ninh Hân không có cơ hội gặp mặt Mộ Hoan, thật sự là đáng tiếc.

Buổi họp báo lần này, cũng không biết cô ấy có muốn đến hiện trường theo đuổi thần tượng không nhỉ?

Nếu có thể, Lăng Niệm Niệm muốn tìm Trình Dục Minh xin vé vào cửa, bù đắp tiếc nuối lần trước của Lục Ninh Hân.

Nói thế nào thì bây giờ cô cũng đang diễn kịch với anh, chút việc nhỏ này chắc anh sẽ không từ chối đâu nhỉ?

Nghĩ là làm.

Lăng Niệm Niệm mở hộp thoại chat wechat, sau khi hít một hơi, gửi cho Trình Dục Minh một tin nhắn.

[Lăng Niệm Niệm: Anh ngủ chưa?]

Đầu kia không có phản ứng, cũng không có biểu hiện đối phương đang nhập tin nhắn.

Cô đợi năm phút đồng hồ, khi chuẩn bị nhắn thêm một câu thì đối phương trả lời.

[Trình Dục Minh: Chưa. Có chuyện gì?]

 

Loading...