Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sếp Mặt Lạnh Gian Xảo - Chương 11+12

Cập nhật lúc: 2024-05-13 05:36:35
Lượt xem: 2,600

Chương 11:

Lục Dực lái xe đưa tôi đến nhà anh để anh thay quần áo rồi đi thẳng đến đồn cảnh sát.

Sau khi báo án xong, mọi người lại đến cửa hàng bán đồ gia dụng mua một ổ khóa mật mã mới. Sửa xong cửa, anh đứng ở cửa ra hiệu cho tôi.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Lấy một ít đồ dùng cá nhân, mấy ngày nay đến nhà anh ở trước."

"Hả?"

Trong lòng tôi mừng rỡ như điên.

"Không, không tiện lắm."

Lục Dực lắc lắc tờ giấy biên nhận báo án trong tay.

"Em chắc chứ?"

Tôi tiện tay nhét hai bộ quần áo vào túi rồi chạy đến bên cạnh Lục Dực.

"Anh nói có lý."

Nhà Lục Dực ba phòng ngủ, hai phòng khách, tôi ở phòng bên cạnh anh, sống trong không khí tràn ngập mùi hương nhàn nhạt đặc trưng của Lục Dực.

Anh đích thân xuống bếp nấu hai món mặn, một món canh.

"Đừng câu nệ, cứ coi như ở nhà mình."

Tôi cúi đầu, gắp thức ăn Lục Dực gắp cho vào miệng. Món bí đỏ ngào đường ngọt đến tận đáy lòng.

Chiều Lục Dực đến công ty, tôi ở nhà một mình, trong lòng bỗng chốc ngẩn người.

Yêu thầm khổ sở suốt ba năm đại học, kết quả bây giờ lại đường hoàng sống trong nhà sếp.

Chuyện này có hợp lý không chứ?

Tôi vui vẻ gửi một tin nhắn thoại cho nhỏ bạn thân trên mạng.

"Bạn ơi, tao vô tình trà trộn vào hàng ngũ địch rồi ~~ "

Đầu dây bên kia trả lời bằng sticker giơ ngón cái ngay lập tức.

"Hay là mày quyến rũ anh ta đi, trực tiếp hạ gục một mẻ?"

Trong đầu tôi bất giác hiện lên hình ảnh hai người tôi ngủ cùng nhau đêm qua...

Tôi xấu hổ đỏ mặt, quyết định vẫn là nên "tấn công" từ từ thì hơn.

Tôi và nhỏ bạn thân này quen biết cũng là do tình cờ gặp gỡ trên diễn đàn của trường.

Không ngờ lại tâm đầu ý hợp đến vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sep-mat-lanh-gian-xao/chuong-1112.html.]

Chương 12:

Để bày tỏ lòng biết ơn với Lục Dực, tối nay tôi đặc biệt làm món sở trường của mình.

Lúc Lục Dực về nhà, tôi cũng vừa mới nấu xong món cuối cùng.

"Anh về rồi."

Lục Dực nhìn cá nấu chua cay trên bàn, nhướng mày, "Em làm à?"

Tôi vỗ n.g.ự.c tự hào. Lúc còn học đại học, Lục Dực rất thích ăn món này.

Để "tình cờ" gặp được anh ta, tôi suýt chút nữa trở thành hội viên của quán cá nấu chua cay trước cổng trường.

Ăn một miếng cá nấu chua cay, trong mắt Lục Dực thoáng qua một tia kinh ngạc.

"Ngon lắm."

Nhìn soái ca ngồi đối diện ăn ngon lành, tôi cũng ăn thêm nửa bát cơm.

Sau bữa tối, Lục Dực về phòng tắm rửa, tôi ngồi trên ghế sofa, mân mê tờ giấy biên nhận, ngẩn người.

Căn nhà đó là tôi bỏ hết tiền tiết kiệm ra mua. Bây giờ tuy không an toàn nữa, nhưng tôi lại không nỡ bán đi.

Đang mải mê suy nghĩ, ngay cả khi Lục Dực tắm xong đi ra, tôi cũng không hề hay biết.

Cho đến khi giọng nói của Lục Dực vang lên trên đỉnh đầu, tôi mới ngơ ngác ngẩng đầu lên.

"Cảnh sát đã bắt đầu kiểm tra camera giám sát rồi, sẽ sớm có kết quả thôi."

Lúc ngẩng đầu, giọt nước trên tóc Lục Dực rơi thẳng xuống má tôi.

Trong lòng tôi dâng lên gợn sóng lăn tăn. Lục Dực mỉm cười, đưa tay lau giọt nước cho tôi.

"Hay là anh ở lại với em thêm một đêm nữa?"

Chiếc áo phông trắng bị nước chưa lau khô làm ướt, lớp áo mỏng manh gần như dính chặt vào người Lục Dực.

Đường nét cơ bụng hiện lên lờ mờ.

Tôi vô thức nhớ lại cảnh tượng tối qua mình vừa sờ cơ bụng Lục Dực vừa ngủ...

Bắt gặp ánh mắt trêu chọc của Lục Dực, tôi vội vàng lắc đầu đứng dậy.

"Không, không cần đâu, em đi tắm đây."

Hơi nước trong phòng tắm vẫn chưa tan hết.

Nhìn gương mặt đỏ bừng của mình trong gương, tôi hối hận vỗ vỗ trán.

Cơ hội tốt như vậy! Lại bỏ lỡ mất!

Loading...