Sổ Tay Công Lược Trái Tim Phu Quân - Phần 12
Cập nhật lúc: 2024-11-01 09:18:34
Lượt xem: 2,666
Qua lại nhiều lần, Tề Tu Cẩn cũng hoang mang.
Họ đều nói hắn thích Lâm Giảo, vậy thì thích đi.
Dù sao hắn cũng chưa từng thích ai, không biết thích là cảm giác như thế nào.
Nhưng không biết sao, đột nhiên mọi việc lại bị truyền bá thành nếu không lấy được Lâm Giảo, cả đời này hắn sẽ không lấy ai khác.
Nhiều người nói vậy quá, Tề Tu Cẩn cảm thấy, nếu mình không cưới Lâm Giảo, dường như sẽ trở thành một kẻ phụ bạc thực sự.
Vì vậy khi mẫu thân bảo hắn thành thân, theo bản năng hắn đã từ chối.
Hắn còn phải cưới Lâm Giảo, không thì thành loại người gì chứ?
Nhưng lần này, mẫu thân nói một không nói hai, còn dọa rằng nếu hắn không cưới, sẽ ném hắn vào núi đào mỏ.
Giữa đào mỏ và thành thân, hắn chọn thành thân.
Biết Tề Tu Cẩn sắp thành thân, Lâm Giảo còn đặc biệt nhờ Tề Mẫn chuyển đến một chiếc khăn tay.
Trên đó viết một câu thơ.
[Nghe người có hai lòng, nên đến đây quyết tuyệt. ]
Tề Tu Cẩn gãi đầu, không hiểu sao cảm thấy có chỗ gì đó không ổn.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Hình như Lâm Giảo cũng chưa từng cho hắn câu trả lời rõ ràng?
Rõ ràng ngày hôm qua, hắn còn thấy Lâm Giảo và nhi tử của Thừa tướng uống rượu rất vui vẻ mà?
Nhưng rất nhanh, hắn đã không còn thời gian để suy nghĩ những chuyện này nữa.
Vì sợ hắn đổi ý, hôn sự diễn ra trong nháy mắt.
Tề Tu Cẩn đã từng gặp người mạnh mẽ như mẫu thân, cũng đã từng gặp người phóng khoáng như Tề Mẫn, cũng đã từng gặp người lạnh lùng như Lâm Giảo.
Nhưng duy chỉ chưa từng gặp một người nào dịu dàng đáng yêu như Thẩm Tình Nhu.
Thẩm Tình Nhu như một dòng nước, chạm một cái là đỏ mặt, nói hai câu là muốn khóc.
Nhưng dưới tính cách dịu dàng đó, lại ẩn chứa chút bướng bỉnh, nên những giọt nước mắt cứ lưng tròng, khiến người ta nhìn mà lòng mềm nhũn.
Một cô nương như vậy, bị ép gả cho hắn, lại hiểu chuyện như thế.
Nếu hắn còn làm khó nàng, thật không còn là người.
Dù sau này có thể sẽ hòa ly, nhưng hiện tại Thẩm Tình Nhu chính là thê tử của hắn.
Là đấng nam nhi, đương nhiên phải đối xử tốt với thê tử nhà mình.
Tề Tu Cẩn hắn nhất định sẽ làm một người quân tử, đối xử với Thẩm Tình Nhu tương kính như tân. . .
Nhưng không ai nói cho hắn biết, nữ tử có thể quyến rũ đến thế.
Thẩm Tình Nhu với đôi mắt ngấn lệ, thở gấp liên hồi, một câu "Tình Nhu sắp c.h.ế.t mất", suýt nữa đã lấy mạng hắn.
Ngay lúc đó, hắn mới phát hiện, mình đã động lòng.
Rất nhanh, Tề Tu Cẩn phát hiện, Thẩm Tình Nhu luôn cười, nhưng nụ cười ấy chưa bao giờ chạm đến đáy mắt.
Nàng suy nghĩ quá nhiều, tâm tư luân chuyển liên hồi, mỗi câu nói, mỗi hành động, đều như đang giăng bẫy.
Nhưng hắn vẫn cam tâm tình nguyện sa bẫy, vẫn cam chịu sự ngọt ngào này.
Hắn thích nhìn chút ranh mãnh thoáng qua trong mắt Thẩm Tình Nhu sau khi mưu kế được như ý, thật linh hoạt sống động.
Có vẻ chỉ trong khoảnh khắc đó, tiểu thê tử xinh đẹp của hắn mới cởi bỏ lớp vỏ cứng cáp, để hắn thoáng thấy được chút chân tâm.
Nhưng thời gian lâu dần, Tề Tu Cẩn lại bắt đầu đau lòng.
Đặc biệt là đêm đó, như thường lệ hắn lén nhìn A Nam khi nàng đang say ngủ, nhưng A Nam đột nhiên khóc trong mơ.
Nàng khóc thật thê lương, lặp đi lặp lại câu "Mẫu thân ơi, xin đừng bỏ A Nam."
Lúc đó, nỗi đau lòng đạt đến đỉnh điểm.
Tiểu cô nương của hắn, sống có vẻ rất vất vả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/so-tay-cong-luoc-trai-tim-phu-quan/phan-12.html.]
Nhưng A Nam là cô nương tốt nhất trên đời, đáng lẽ phải được sống thoải mái tự do mới đúng.
Tình yêu trước kia không có được, hắn sẽ cho nàng.
Thê tử của hắn, hắn sẽ tự mình cưng chiều, cưng chiều cả đời.
Nhưng dù đã hạ quyết tâm như vậy, thỉnh thoảng hắn vẫn buồn.
A Nam có thể thử yêu hắn nhiều hơn một chút được không?
Không cần nhiều, chỉ một chút thôi cũng đủ.
Cho dù là thật lòng một chút thôi, hắn đã mãn nguyện lắm rồi.
Hắn sẵn sàng chờ đợi, chờ bao lâu cũng được.
Dù tiểu cô nương không biết nặng nhẹ, luôn trêu chọc hắn.
Nhưng không sao cả, dù có vất vả đến mấy, Tề Tu Cẩn hắn đường đường là nam nhi, luôn luôn có thể chờ nàng được.
. . . Miễn là đừng hòa ly.
Cũng không biết rốt cuộc mẫu thân đã làm gì mà rối tung cả lên, ban ngày A Nam chỉ mới sang nói chuyện với mẫu thân một lát, lúc quay về đã nói muốn hòa ly với hắn.
Không được, giờ hắn chỉ cần không được gặp thê tử yêu dấu một lúc thôi đã thấy trống trải lắm rồi, hòa ly ư? Chi bằng lấy mạng hắn đi!
Nóng lòng quá độ, vô tình để lộ chân tâm.
Nhưng lời đã nói ra, nói không có mong đợi, đều là lừa người cả.
Nhưng mong đợi càng lớn, thất vọng càng lớn.
Tề Tu Cẩn chịu không nổi, chỉ có thể vội vàng chạy đi, một mình đau lòng trong viện lúc nửa đêm.
Ở lại thêm chút nữa, hắn sợ mình sẽ khóc mất.
". . ."
May mắn thay, trời cao đã rủ lòng thương xót, khổ tận cam lai.
Hiện tại có lẽ A Nam còn thích ăn rất ít rất ít.
Nhưng không sao cả!
Ngày tháng của họ còn dài, dài bằng cả một đời người.
Hắn sẽ chờ.
Hết
--------------------------------------------------------------------------
Bên dưới là phần giới thiệu của bộ truyện | Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại | đã được đăng tải full trên MonkeyD, nếu mọi người thấy hứng thú có thể tìm theo tên để xem nhé!
Giang Nghiễn là tướng công mà ta kéo về từ đầu thôn.
Hắn ta trời sinh rất đẹp mắt, nhưng ngoài miệng lúc nào cũng chê bai ta.
Ta g.i.ế.c gà nấu canh, hắn ta chê ta thô tục không chịu nổi, nhưng rồi lại uống sạch không sót một giọt.
Ta lên núi đốn củi, hắn ta chê tay ta đầy chai sần, nhưng đêm xuống lại chạy ra đống củi sưởi ấm.
Ngày Giang Nghiễn cưới ta, ta vui mừng kéo tấm vải đỏ cùng hắn ta bái đường.
Nhưng chẳng bao lâu sau, khi ta bán rau về nhà, đột nhiên thấy hắn ta được đám đông vây quanh.
Hắn ta cởi bỏ chiếc áo vải thô ta may, thay vào đó là áo lụa ta không thể mua nổi.
Qua đám đông, hắn ta ngước nhìn xuống ta từ trên cao: "Thôn phụ quê mùa, vốn không xứng theo cô vào kinh. Niệm tình ngươi có công hộ giá, ta cho phép ngươi làm thị thiếp của Đông cung vậy."
Lúc đó ta mới biết, hóa ra từ tận đáy lòng hắn ta luôn khinh thường ta.
Vì vậy, ta lắc đầu, đặt giỏ rau xuống.
"Nếu ngài muốn báo ơn, hãy tìm giúp ta một nam nhân khác, loại chịu khó làm ăn ấy."
- Ký Sự Nhặt Chồng: Nhặt Sai, Nhặt Lại -