SONG DIỆN THẾ TỬ PHI - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-05-24 01:27:45
Lượt xem: 6,122
05
Khi bước vào thư phòng, ta lại trở về với dáng vẻ yếu ớt mỏng manh.
Thực ra, trong lòng ta đã bắt đầu ngân nga một khúc hát nhỏ.
Không chịu nổi nữa rồi đúng không? Vậy thì đừng cố chịu nữa, chỉ cần ấn dấu tay vào thư hòa ly, chúng ta mỗi người một ngả, ai cũng tự do, chẳng phải rất vui vẻ sao.
Lúc này trời đã tối hẳn, ta bước đến trước bàn của Tiêu Hàn Lâm và đứng yên.
"Thế tử, ngài tìm ta?"
Hắn không ngẩng đầu nhìn ta một cái, chỉ yên lặng nhìn tờ giấy trước mặt.
Ta liếc nhanh một cái.
Thư hòa ly! Đúng là thư hòa ly!
Tốt quá rồi.
Giọng Tiêu Hàn Lâm trầm xuống.
"Hôm nay gọi nàng đến, ta có chuyện muốn bàn bạc."
"Nàng vào Hầu phủ đã mấy tháng, trong mấy tháng này nàng cũng cảm nhận được, giữa chúng ta không có chút tình cảm nào."
Trên mặt ta lộ vẻ đau khổ.
Tiêu Hàn Lâm dừng lại một chút, dường như đã quyết định điều gì đó: "Vì vậy, ta muốn cùng nàng..."
Hắn chưa nói hết câu, bên ngoài cửa sổ có một bóng đen lướt qua.
Rầm ——
Cửa sổ gỗ chạm khắc tinh xảo bị phá vỡ, mấy người mặc đồ đen che mặt nhanh chóng nhảy vào, rút kiếm đ.â.m thẳng vào Tiêu Hàn Lâm.
Là thích khách!
Tiêu Hàn Lâm có chút võ công, nhưng không nhiều, hắn hoảng loạn ứng phó được hai chiêu thì bị một kẻ trong số đó đá ngã xuống đất.
Nhìn thấy hắn sắp chết.
Thực ra, ta có thể bỏ mặc hắn, dù sao hắn c.h.ế.t rồi thì ta sẽ an toàn, không ai điều tra ta và cha nữa.
Nhưng ta không thể bỏ mặc.
Vì mấy tên thích khách này là người Thổ Phồn, ta chỉ cần nhìn qua chiêu thức của họ là nhận ra.
Mà ta, Tống Thời Chi, căm ghét người Thổ Phồn nhất.
Khi thanh kiếm của thích khách đ.â.m vào n.g.ự.c Tiêu Hàn Lâm, ta đã đá chiếc ghế bên cạnh qua, ghế đập vào thích khách khiến hắn ngã xuống đất.
Ta nhanh chóng tiến lên, nhặt thanh kiếm trên đất và lao vào.
Chẳng mấy chốc, thích khách đều ngã xuống.
Có một tên thích khách định trèo qua cửa sổ chạy trốn, ta nắm chân hắn kéo lại, rồi đập đầu hắn xuống đất thật mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-dien-the-tu-phi/chuong-5.html.]
Cả bọn còn thoi thóp thở.
Ta lần lượt làm trật khớp hàm của chúng, ngăn chúng tự sát bằng thuốc độc.
Khi thị vệ Hầu phủ đến, ta co ro trong góc, run rẩy, còn Tiêu Hàn Lâm ngồi trên ghế, ngơ ngác như tượng gỗ.
Đội trưởng thị vệ khen ngợi: "Thế tử gia võ nghệ cao cường! Bọn trộm vặt này thật dễ đối phó!"
Tiêu Hàn Lâm nhìn ta với ánh mắt phức tạp, rồi vẫy tay cho thị vệ dẫn người đi.
Thư phòng lại chỉ còn hai chúng ta.
Ta không cần phải giả vờ nữa.
Ta đứng dậy, phủi váy, nhặt tờ thư hòa ly rơi trên đất, nhìn qua từ đầu đến cuối.
Viết không tồi.
Ta cắn đầu ngón tay, ấn dấu tay lên đó, rồi cười với Tiêu Hàn Lâm: "Thế tử gia, chúng ta nói tiếp chuyện chưa xong, thư hòa ly này, đến lượt ngài rồi."
Hắn ngẩng lên nhìn ta.
Dường như hắn đang nhìn xuyên qua ta mà thấy ai đó khác.
"Thế tử gia, coi như là báo đáp ta đã cứu mạng ngài, thư hòa ly này ngài..."
Ta nói đến nửa chừng thì khựng lại.
Tiêu Hàn Lâm, người luôn tao nhã, cầm thư hòa ly lên, rồi vo lại nhét vào miệng nhai.
Ta: "……"
Hắn từ tốn uống một ngụm nước.
"Thư hòa ly gì chứ, ta chưa từng nghĩ sẽ hòa ly với thế tử phi, thế tử phi chẳng phải đã hiểu lầm sao?"
Hiểu lầm cái chân nhà ngươi!
Ta chưa từng biết Tiêu Hàn Lâm còn có mặt vô lại như vậy.
Ánh nến lấp lánh, hắn ngẩng đầu nhìn ta, trong mắt là một nụ cười không thể che giấu.
Ta không bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc, chỉ hơi nheo mắt lại.
"Tiêu Thế tử, ngài đừng có đùa ta."
"Tại sao ta phải đùa nàng?" Tiêu Hàn Lâm lại trở về vẻ lãnh đạm thường ngày, "Thế tử phi muốn hòa ly với ta?"
"Đáng tiếc." Hắn thở dài, Mối hôn sự này là do Hoàng thượng ban, nếu chúng ta muốn hòa ly, cần phải được Hoàng thượng cho phép. Nếu Hoàng thượng vì chuyện này mà nổi giận, lại liên lụy đến Tống tướng quân, thì không hay rồi."
Ta giật giật trán.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Đe dọa bà đây sao?
"Vì vậy, chuyện này để bàn sau." Tiêu Hàn Lâm gấp cuốn sách trên tay lại, "Thế tử phi có thể trả lời ta một câu hỏi không?"
Ta ngẩng đầu nhìn hắn.
Tiêu Hàn Lâm nói: "Thế tử phi, võ nghệ của nàng giấu kỹ thật đấy."