Sống lại báo thù thái tử - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-15 23:49:21
Lượt xem: 118
Tôn Di An này xinh đẹp nhưng tính cách ghen tuông, từ nhỏ cẩm y ngọc thực, sợ là sẽ nháo đến Tạ Sở Tử gà chó không yên.
"Đang nhìn gì vậy?" Tạ Dực Bạch xoay mặt ta lại, giọng điệu lãnh đạm, "Còn đang nghĩ về Tạ Sở Tử sao?"
Ta im lặng, không trả lời.
Tạ Dực Bạch có bệnh, phải xem hắn đang nghĩ gì trong đầu rồi mới nói tiếp.
Ánh mắt Tạ Dực Bạch dần dần trở nên lạnh lẽo, hơi hơi cúi người, nhẹ nhàng cọ vào cổ ta:
"Vậy ta tìm cơ hội gi-ếc hắn được không?"
Ta nắm lấy cánh tay của hắn đang ngày càng siết chặt, trầm giọng nói: "Tạm thời cứ chờ đã, không thể để hắn ch-ếc dễ dàng như vậy."
Tạ Dực Bạch vị hoàng tử không được sủng ái này cũng không phải dạng vừa đâu, lăn lê bò lết ở trong hoàng cung bao nhiêu năm, sớm đã ngầm nuôi dưỡng được thế lực riêng.
Kiếp trước, có Ôn gia trợ lực, Tạ Sở Tử tự cho là chính mình đã ngồi ổn trên ngôi vị hoàng đệ.
Thực tế Tạ Dực Bạch giả ch-ếc thoát thân, trở về thảo nguyên lãnh đạo một đám binh lính quay lại.
Tạ Sở Tử, kiếp trước kiếp này ngươi đều giống nhau, đều là một kẻ nhếch nhác.
Thời tiết đầu xuân mang theo mùi tuyết tan, chim hoàng oanh mang theo tin tức mới.
Tẩu tẩu cũng giống như kiếp trước, tự mình dựng một căn nhà ở vùng ngoại ô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-bao-thu-thai-tu/chuong-9.html.]
Ngày đêm vùi đầu vào sách, lật giở sách y học cổ, chỉ để tìm kiếm ra phương thuốc cứu thế gian.
Trên mặt mẫu thân ta tràn đầy đau lòng, hôm nay bà nhìn thấy tẩu tẩu từ xa lại nôn ra một ngụm m-á-u đen.
Âm thanh ho khan tinh tế yếu đuối không dứt bên tai.
Ta thầm hụt hẫng, ước lượng thời gian cũng đã gần đến, nhờ người đưa cho Tôn Di An một lời nhắn:
[Cẩn thận người bên cạnh.]
Tôn Di An đã quen với cuộc sống giàu sang phú quý, làm sao có thể chịu nổi cuộc sống nghèo khổ khó khăn cứu trợ thiên tai như vậy?
Trong lòng nàng vốn là đè nặng một luồn oán khí, hiện giờ nàng bắt được Tạ Sở Tử và A Nguyệt dan díu ở trên giường, cục khí ngột ngạt này giống như đã tìm thấy cửa thoát, sao nàng còn có thể quan tâm đến phong thái tiểu thư khuê các?
Tôn Di An kéo A Nguyệt ra khỏi lòng n.g.ự.c Tạ Sở Tử, đánh hai bạt tai thật mạnh.
Nghe nói lúc đó Tạ Sở Tử áo quần không chỉnh tề, nhưng vẫn muốn ôm A Nguyệt bảo vệ trong ngực.
Tôn Di An tính tình nhỏ nhen, tức giận đến mức ngất xỉu tại chỗ.
Vừa tỉnh dậy liền một khóc hai nháo ba thắt cổ, khóc lóc đòi về kinh thành cầu xin bệ hạ làm chủ.
Tôn Di An tính tình thẳng thắn, đem chuyện thái tử trong lúc cứu tế còn không quên tư dâm dục náo loạn đến ồn ào huyên náo, không màng đến hậu quả.
Bệ hạ nghe xong, mặt rồng giận dữ, lập tức ra lệnh cho thái tử thu dọn đồ đạc cút trở về kinh thành.