Sống lại không còn ngu ngốc - Chương 28
Cập nhật lúc: 2024-10-13 01:27:14
Lượt xem: 41
Buổi tối, ta nóng lòng muốn đi gặp Bùi Đại. Phòng của chàng tối om, nhất định vẫn đang hôn mê, nhưng ta quả thực rất muốn gặp chàng.
Nhân lúc không có người, ta lẻn vào phòng chàng, nhưng mà vừa bước vào đã đụng phải một khuôn n.g.ự.c rắn chắc.
Suýt chút nữa ta đã hét lên, Bùi Đại bịt miệng ta lại.
Ta quay đầu lại thì thấy Bùi Đại đang mặc áo lót màu trắng, mái tóc dài đen như mực xõa trên vai, đôi mắt hoa đào vẫn cứ làm say lòng người.
Rõ ràng đang êm đẹp mà ca ca lại nói dối ta chàng đang hôn mê.
Ta nhào vào lòng chàng: “Tiểu thúc thúc… hu hu hu hu hu hu…”
Bùi Đại bất đắc dĩ nói: “Khi nào thì nàng mới không gọi ta là tiểu thúc thúc nữa?”
“Được thôi tiểu thúc thúc.”
Ánh trăng chiếu vào cửa sổ, góc nghiêng của Bùi Đại như được phủ một lớp màu bạc, nhàn nhạt dưới ánh trăng.
“Ta mới tỉnh lại không bao lâu, vốn muốn đi tìm ngươi, không ngờ ngươi tới trước.”
Ta cười đáp: “Đây có xem như là ăn ý không? Tiểu thúc thúc, mẫu hậu ta nói, đợi chàng hồi phục rồi sẽ được thăng quan tiến chức.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-khong-con-ngu-ngoc/chuong-28.html.]
Bùi Đại vẫn mỉm cười: “Làm phò mã?”
“Ừm.”
Mặt ta dần đỏ bừng, ta ngước mắt nhìn tiểu thúc thúc cực kỳ tuấn lãng, chàng cũng nhẹ nhàng ôm ta vào lòng.
“Tiểu thúc thúc, chàng thích ta từ lúc nào?”
“Đã từ lâu rất lâu về trước.”
Cho nên lời chàng nói trên triều ở kiếp trước quả thật không phải nói dối.
Chàng thì thầm vào tai ta: “Chi Hoan, cảm ơn nàng đã chỉ vào ta giữa muôn vàn người.”
Ta lắc đầu, ôm lại chàng, không phải đâu.
Là ta nên cảm ơn chàng, Bùi Đại.
Dù là kiếp trước nay là kiếp này, vẫn luôn ở bên cạnh bảo vệ ta.
Điều ta dành cả đời tìm kiếm, chẳng qua cũng chỉ như thế này mà thôi.
HOÀN.