Sống Lại Ngày Định Mệnh - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:11:36
Lượt xem: 265
1
"Tiểu Hề, tôi phải làm sao đây? Tôi đã có thai, nếu bố mẹ tôi mà biết thì bọn họ sẽ đánh c.h.ế.t tôi mất.”
"Đây là một sinh linh bé nhỏ, tôi muốn cho nó được nhìn ngắm thế giới, tôi không thể phá bỏ nó, xin hãy giúp tôi với."
Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai tôi, tôi chợt nhận ra mình đã được tái sinh.
Ở kiếp trước, cũng vào ngày này, bạn cùng phòng của tôi Quý Thanh Thanh, người có bầu trước khi cưới, đã nhờ tôi giúp cô ta.
Cô ta nói cô ta muốn giữ lại sinh mạng bé nhỏ này nhưng phòng ký túc xá quá nhỏ, hoàn toàn không phù hợp để dưỡng thai, cô ta lại không dám về nhà. Cuối cùng tôi đã mềm lòng, đưa cô ta về nhà mình mà không ngờ tôi đã dẫn sói vào nhà.
Khi bụng của Quý Thanh Thanh đã lớn thì đột nhiên bố mẹ của cô ta tìm đến nhà tôi.
Dưới ống kính, Quý Thanh Thanh vừa khóc vừa nói đứa trẻ trong bụng cô ta là của bố tôi. Sau khi cô ta mang thai đã bị bố tôi nhốt vào trong nhà họ Tô.
Chuyện này đã gây bão trên mạng Internet vì bố tôi là một doanh nhân nổi tiếng.
Những đối thủ trên thương trường của bố tôi nghe được tin này đã bắt đầu ngụy tạo những thông tin bẩn thỉu về bố tôi, sau đó mua bình luận ảo lan truyền những tin đồn đó trên mạng.
Dưới ngọn cờ công lý, cư dân mạng đã tẩy chay sản phẩm của nhà chúng tôi, xúc phạm phỉ nhổ bố tôi. Cổ phiếu của chúng tôi sụt giảm, các đối tác nhao nhao lên đòi chấm dứt hợp đồng, chúng tôi đã phá sản chỉ sau một đêm.
Bố tôi bị đả kích sâu sắc, cuối cùng vì quá uất ức mà nhảy lầu tự tử, mẹ tôi cũng vì thế mà chết.
Còn Quý Thanh Thanh lại công khai livestream, tạo dựng hình ảnh một con người kiên cường, giành được sự đồng cảm của nhiều người. Chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, cô ta đã mua được biệt thự xe sang.
Tôi không ngờ ông trời lại cho tôi cơ hội sống lại lần nữa.
Tôi nhắm mắt thật sâu, che đi đôi mắt ẩm ướt của mình.
Bố mẹ ơi, kiếp trước con đã có lỗi với hai người.
"Tiểu Hề, sao cậu không nói gì? Tôi nhớ bố cậu có mua cho cậu một căn biệt thự ở ngoài trường, cậu có thể cho tôi đến đó ở được không. Chỗ đó tốt như vậy, rất thích hợp để tôi dưỡng thai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-ngay-dinh-menh/chuong-1.html.]
Quý Thanh Thanh thấy tôi im lặng, liền lay lay cánh tay tôi.
Tôi bừng tỉnh, hất tay cô ta ra: “Sao nhà tôi lại phải để cho cậu dưỡng thai?”
Quý Thanh Thanh sững sờ, một người bạn cùng phòng khác, Lộ Vân Dao, là người đầu tiên bất mãn nói với tôi: “Tô Hề, cậu cũng thật là hẹp hòi. Bố cậu mua cho cậu căn biệt thự lớn như vậy, bình thường cậu cũng ít khi ở đó, để cho Thanh Thanh ở đó một thời gian thì có sao? Đúng là người càng giàu thì lại càng keo kiệt.”
Cô ta rất phẫn nộ, có vẻ như đang đi đòi lại công lý khiến tôi suýt chút nữa quên rằng cô ta cũng là kẻ đồng lõa.
Ở kiếp trước, sau khi bố tôi bị Quý Thanh Thanh vu khống, ông đã đề nghị đến bệnh viện chọc ối để xét nghiệm quan hệ cha con, tuy nhiên, trên đường đi, Quý Thanh Thanh bất ngờ gặp tai nạn xe hơi, đứa trẻ cũng mất.
Bằng chứng đã không còn, trên mạng chia làm hai luồng ý kiến. Lộ Vân Dao đứng lên mắng bố tôi là mặt người dạ thú.
"Không một cô gái nào lại dùng sự trong sạch và danh dự của mình để vu oan cho người khác. Tôi hy vọng mọi người đừng dùng ánh mặt khác thường nhìn Thanh Thanh. Cô ấy là nạn nhân.”
"Việc này tôi biết từ lâu rồi nhưng không dám nói ra. Đến giờ cuối cùng tôi cũng đã lấy hết can đảm đứng lên, hy vọng mọi người có thể cho tôi một cơ hội chuộc tội."
Cô ta nói rất chân thành.
Lúc này, cư dân mạng hoàn toàn nghiêng về phía Quý Thanh Thanh.
Lộ Vân Dao vẫn không ngừng lải nhải: “Nghe nói biệt thự của cậu không mấy khi có người ở nhưng vẫn có người giúp việc đến dọn đẹp thường xuyên. Đúng lúc để Thanh Thanh ở đó, người giúp việc có thể phụ giúp cô ấy.”
Tôi lạnh lùng nhìn Lộ Vân Dao: "Không phải cậu cũng có nhà sao? Không phải mẹ cậu cũng đang làm giúp việc sao? Đưa cô ấy về nhà cậu đi, để mẹ cậu phụ giúp, thật tốt biết bao.”
"Cô ấy đang mang thai, tại sao mẹ tôi lại phải..."
Lộ Vân Dao lập tức phản bác nhưng còn chưa kịp nói xong, cô ta đã nhận ra có gì đó không ổn nên lập tức im miệng.
Rõ ràng là cô ta đang chơi trò tiêu chuẩn kép.
Mắt Quý Thanh Thanh đỏ lên, cô ta kéo tay áo Lộ Vân Dao tay áo: "Bỏ đi, Dao Dao, cậu không cần phải nói giúp tôi, tôi cũng không phải là loại người vô duyên như vậy.”
Tôi cười khẩy: "Tốt hơn là cậu nên như vậy."