Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại Ngày Định Mệnh - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:13:55
Lượt xem: 109

Chuyện đầu thai có hơi đáng sợ nhưng tôi vẫn chọn kể cho bố mẹ nghe những gì đã xảy ra ở kiếp trước.

 

Bố mẹ tôi sau khi nghe chuyện đã đã im lặng rất lâu, nhưng họ vẫn chọn tin tưởng tôi.

 

Tôi nắm tay bố mẹ và nói: “Bố mẹ, chuyện này cứ giao cho con, con sẽ bắt bọn họ phải trả giá. Bố mẹ hãy ra nước ngoài du lịch trước, sau này dù có chuyện gì thì cũng đừng lên mạng." 

 

Sau khi gặp mặt bố mẹ xong, tôi trở về ký túc xá.

 

Trước khi bước vào, tôi đã nghe thấy tiếng cười của Quý Thanh Thanh và Lộ Vân Dao.

 

Nhưng khi họ nhìn thấy tôi, nét mặt họ đã thay đổi, đồng loạt im lặng không lên tiếng, bắt đầu làm việc của mình.

 

Khi tôi quay trở lại giường, tôi thấy trên ga trải giường của mình có đầy sợi mì ăn liền, mỹ phẩm dưỡng da cũng bị ném lung tung.

 

Tôi không cần nghĩ cũng biết là ai đã làm.

 

Tôi giả vờ rất tức giận, đi tra hỏi hai người bọn họ, Quý Thanh Thanh giả vờ không nghe thấy, Lộ Vân Dao nhẹ giọng nói:

 

"Bằng chứng đâu?"

 

Vì không có bằng chứng nên tôi cố làm cho mắt đỏ lên vì tức giận.

 

Mấy ngày tiếp theo, họ cố tình nhốt tôi trong ký túc xá. Khi tôi chuẩn bị cầm quần áo để đi tắm thì họ chiếm phòng tắm trước và mãi đến khi ký túc xá chuẩn bị tắt đèn mới ra ngoài.

 

Tôi ở trước mặt bọn họ lộ ra vẻ tức giận nhưng bất lực, trong mắt Quý Thanh Thanh và Lộ Vân Dao đều nổi lên vẻ đắc ý.

 

Cuối cùng, một lần sau giờ học, tôi hét to trước mặt cả lớp:

 

"Thanh Thanh, không phải cậu bảo người không khỏe nên muốn ở nhà tôi một thời gian sao? Sau khi về nhà tôi đã suy nghĩ lại và cảm thấy việc tôi từ chối cậu lúc đó là sai, bạn cùng lớp thì nên hỗ trợ nhau. Bây giờ tôi đồng ý với yêu cầu trước đây của cậu.”

 

Lộ Vân Dao là người đầu tiên sáng mắt lên, quơ quơ tay Quý Thanh Thanh: "Thanh Thanh, đúng là bị cậu…"

 

Quý Thanh Thanh trừng mắt nhìn Lộ Vân Dao, Lộ Vân Dao nhanh chóng rút lại lời nói.

 

Với nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt, Quý Thanh Thanh nói với tôi: "Hề Hề, tôi rất vui khi cậu có thể suy nghĩ lại, đúng là bạn bè cùng lớp thì nên giúp đỡ lẫn nhau."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-ngay-dinh-menh/chuong-5.html.]

 

Tôi ra sức gật đầu và đồng ý với lời của Quý Thanh Thanh.

 

Buổi chiều ngày hôm đó, Quý Thanh Thanh bắt đầu thu dọn hành lý đi đến nhà tôi.

 

Dù sao, nếu kéo dài thời gian lâu hơn nữa thì bụng của cô ta sẽ lộ rõ là đang mang thai.

 

Lộ Vân Dao mượn cớ muốn “chăm sóc” và “hỏi thăm sức khỏe” của Quý Thanh Thanh nên thỉnh thoảng lại chạy đến nhà tôi.

 

Hai người ngồi trên sofa và chỉ đạo tôi đi rửa hoa quả cho họ.

 

Tôi mỉm cười và nói: “Được.”

 

Lộ Vân Dao nói: "Tôi muốn ăn sầu riêng và anh đào, cậu làm nhiều một chút."

 

Tôi gật đầu đồng ý rồi bước vào bếp.

 

Vừa bước vào, tôi lập tức lấy điện thoại ra và mở video giám sát.

 

Trong video, Lộ Vân Dao mặt đầy phấn kích, nóng lòng nói với Quý Thanh Thanh: "Thanh Thanh, cậu nói rất đúng. Chúng ta đã cô lập Tô Hề một thời gian, cô ta không thể chịu đựng được nữa nên đã phải chủ động nhún nhường chúng ta.”

 

Khuôn mặt của Quý Thanh Thanh cực kỳ đắc ý:

 

“Còn phải nói, chuyện cô ta hỏi chúng ta về cái thẻ trước đây đã khiến mọi người thấy rõ bộ mặt thật của cô ta, ai cũng ghét và không muốn chơi với cô ta.”

 

"Chỉ có cậu và tôi là người có tấm lòng nhân hậu, nên mới có thể tha thứ cho cô ta."

 

Lộ Vân Dao khịt mũi: “Ai biết vì sao trước đây cô ta lại nổi điên nên như vậy, nhất quyết đòi lấy lại thẻ của nhà C, còn bắt chúng ta phải trả tiền, thật sự khiến tôi bực cả mình. Đã lâu rồi tôi không được ăn bánh ngọt của nhà C.”

 

Quý Thanh Thanh đặt tay lên bụng, thì thầm: "Một thời gian nữa, ngày tốt lành của tôi sẽ tới…"

 

Lộ Vân Dao nghe không rõ, hỏi Quý Thanh Thanh đang nói cái gì nhưng Quý Thanh Thanh chỉ cười, ra hiệu không có gì.

 

Nhưng tôi hiểu được hình dáng miệng của Quý Thanh Thanh, m.á.u trong cơ thể tôi lúc này dường như đông đặc lại.

 

Hóa ra cô ta đã có kế hoạch kinh tởm đó ngay từ ngày đầu tiên chuyển đến nhà tôi.

Loading...