Sống Lại, Ta Làm Mẹ Của Cô Gia - Chương 1,2
Cập nhật lúc: 2024-06-08 22:07:43
Lượt xem: 3,234
Chương 1
Mọi chuyện diễn ra hệt như kiếp trước.
Tiểu thư vào những ngày cuối năm được thái y chẩn ra có thai.
Cô gia vội vã trở về, lúc đi ngang qua ta, ánh mắt dừng trên người ta một lúc.
Ánh mắt ấy thật khiến người ta khó chịu.
Không lâu sau, trong phòng liền truyền đến tiếng nũng nịu của tiểu thư và tiếng dỗ dành của cô gia.
Nghe từ xa, quả nhiên là một đôi phu thê ân ái.
Cô gia rời đi.
Hồng Diệp - nha hoàn thân cận bên người tiểu thư - bắt đầu khinh miệt nói:
"Hừ, cô nương nhà ai chứ, bộ n.g.ự.c căng đầy đến nỗi sắp bật cả áo, còn thân hình kia nữa, nữ tử trong thanh lâu cũng chẳng bằng nàng ta, quả nhiên không phải thứ tốt lành gì, tiểu thư giữ lại Xuân Đào - con hồ ly tinh này làm gì?"
Trong phòng, tiểu thư thở dài: "Không được nói năng lung tung!"
Rất nhanh, tiểu thư cho gọi ta vào phòng.
Ta cúi đầu quỳ trên mặt đất.
Tiểu thư đánh giá ta hồi lâu, mới cười nói: "Xuân Đào, ngươi là người có phúc khí."
Phúc khí này, ta nào dám nhận nữa.
Kiếp trước, tiểu thư nói xong câu này không lâu, cô gia liền lôi ta vào phòng, cưỡng bức ta.
Từ đó về sau, mỗi lần đến viện của tiểu thư, cô gia đều sai ta hầu hạ.
Trong lòng ta không biết là muốn hay không muốn.
Phu nhân từ nhỏ đã nuôi ta bên cạnh tiểu thư, còn để ta gả theo hầu hạ.
Chính là để sau này, khi tiểu thư mang thai, để ta hầu hạ cô gia.
Ta chỉ là một nha hoàn, căn bản không có quyền lựa chọn.
Nhưng ngay trước ngày tiểu thư sinh nở, đại phu chẩn ra ta đã mang thai hai tháng.
Bỗng nhiên ta lại có hy vọng.
Anan
Ta nghĩ, nửa đời sau sẽ chăm sóc tốt cho cô gia và tiểu thư, nuôi đứa con này khôn lớn, coi như không uổng kiếp này.
Khi cô gia đến tìm ta, ta vô cùng kích động, định nói cho chàng tin vui này.
Lời còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, đã bị tiểu tư bên cạnh cô gia đẩy xuống nước.
Giữa lúc vùng vẫy, ta nhìn thấy sát ý và vẻ mặt lạnh lùng trong mắt cô gia.
Chàng thở dài nói: "Phu nhân đối với ta một lòng một dạ, ta không thể giữ lại ngươi, để phu nhân đau buồn."
Cảm giác bị dìm c.h.ế.t quá khó chịu.
Kiếp này, ta thật sự không muốn nếm trải thêm lần nữa.
Chương 2
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-ta-lam-me-cua-co-gia/chuong-12.html.]
Sau khi tiểu thư mang thai, cô gia ngày nào cũng đến thăm nàng.
Nhưng mỗi lần đến, ánh mắt đều lưu luyến trên người ta.
Có lúc là nhìn vào mặt ta.
Có khi là nhìn vào bộ n.g.ự.c của ta.
Lại có khi là nhìn vào eo ta.
Ánh mắt đó khiến ta run sợ.
Có thể thấy, chàng rất hài lòng với dung mạo và vóc dáng của ta.
Mỗi lúc như vậy, Hồng Diệp - nha hoàn bên cạnh tiểu thư - lại hung hăng trừng mắt nhìn ta.
Đợi cô gia rời đi, lại khinh miệt mắng một tiếng: "Hồ ly tinh!"
Tiểu thư tuy cười hiền thục nhưng trong mắt lại mang theo sự lạnh lùng.
Kiếp trước, sao ta lại ngốc nghếch mà cho rằng tiểu thư thật sự hiền thục, sẽ không để ý đến sự tồn tại của ta chứ?
Giấu trong nụ cười ấy, rõ ràng là sát ý.
Không thể tiếp tục như vậy được nữa.
Chỉ cần qua thêm hai ngày nữa, cô gia sẽ lôi ta vào phòng.
Nhưng là nha hoàn, khế ước bán thân của ta vẫn nằm trong tay tiểu thư.
Muốn thoát khỏi số phận bị khống chế, thật sự rất khó khăn.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng tiểu tư hô lớn đầy phấn khích:
"Thiếu phu nhân, Trấn Quốc Công đại thắng trở về, ngày mai sẽ về kinh!"
Tiểu thư vui mừng: "Người đâu, thưởng!"
Ta siết chặt tay, bỗng nhiên nảy ra một ý hay.
Trấn Quốc Công là phụ thân của cô gia, năm nay mới ba mươi hai tuổi.
Ông ấy vẫn chưa cưới vợ, hậu viện ngay cả thiếp thất cũng không có.
Trở thành người của ông ấy, sẽ không còn ai dám bắt nạt ta nữa.
Cho dù là tiểu thư và cô gia, cũng không thể vượt qua Quốc Công gia.
Hơn nữa, cô gia cũng không phải con ruột của ông ấy.
Phụ thân chàng từng là thuộc hạ của Quốc Công gia.
Theo Quốc Công gia chinh chiến nhiều năm, chẳng may qua đời.
Phu nhân sau khi biết tin liền không chịu nổi cú sốc, cũng đi theo.
Lúc đó, cô gia chỉ là một đứa trẻ vài tuổi, không ai chăm sóc.
Quốc Công gia bèn đón chàng về phủ, nhận làm nghĩa tử.
Bao nhiêu năm qua, Quốc Công phủ chỉ có một mình cô gia.