Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống lại ta nên đổi chủ tử rồi - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-09-29 11:23:04
Lượt xem: 427

Đúng lúc này, ta kéo áo lộ ra vai trái.

 

Trên vai lộ ra một vết sẹo lớn.

 

Đây là vết sẹo ngựa đá vì cứu tiểu thư khi còn nhỏ.

 

Nhìn ta khóc lóc đến thành thật, Tô Uyển Nhi mới miễn cưỡng tin ta.

 

“Tin rằng ngươi cũng không dám phản bội ta, bản tiểu thư lại tin tưởng ngươi thêm một lần.”

 

“Tứ hoàng tử nói, rất nhanh hắn sẽ cứu ta ra ngoài. Ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn chăm sóc ta, sẽ có chỗ tốt.”

 

Nói xong câu đó, nàng ta phất ống tay áo rời đi.

 

Nhìn bóng lưng nàng ta rời đi, ta ngã trên mặt đất.

 

Lúc này mới phát hiện, phía sau lưng áo đã chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

 

21. 

Đúng là mị lực của bạch nguyệt quang quá lớn.

 

Tô Uyển Nhi chỉ dựa vào một điệu múa Thuần Nguyên từng múa qua, đã lấy được sự yêu thích của Tứ hoàng tử.

 

Tứ hoàng tử đưa nàng ta ra ngoài, qua một thời gian, muốn lấy nàng ta làm trắc phi.

 

Đối mặt với những hứa hẹn, Tô Uyển Nhi cũng giống như kiếp trước, vẫn lựa chọn cự tuyệt.

 

Ta biết nàng ta cự tuyệt vì điều gì.

 

Ở kiếp trước, nàng ta thường xuyên nói với ta.

 

“Nếu nam nhân thật sự yêu ngươi, làm sao lại có việc để ngươi trở thành thiếp?”

 

“Muốn làm hoàng hậu thì một thiếp thất tính là gì?”

 

Nhưng nàng ta không biết, chẳng qua nàng ta chỉ là một trong những nữ nhân của Tứ hoàng tử.

 

Nhà đế vương là vô tình nhất.

 

Tứ hoàng tử tuyệt đối sẽ không dừng lại vì một người như nàng ta.

 

Đời này, sau khi Tô Uyển Nhi trở lại, không hiểu vì sao Tứ hoàng tử không nhìn nàng ta một cái nào.

 

Ánh mắt kia dường như muốn nói.

 

“Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?”

 

Nhưng chẳng qua chỉ chớp mắt, Tứ hoàng tử liền khôi phục vẻ mặt cao thâm khó lường.

 

Hắn phất tay áo rời đi.

 

Tô Uyển Nhi thấy vậy, lập tức có chút gấp gáp, đang chuẩn bị tiến lên giải thích.

 

Nhưng ta ngăn cản nàng ta.

 

“Tiểu thư, đây nhất định là khảo nghiệm của Tứ hoàng tử với người.”

 

“Ta vừa ở bên ngoài nhìn thấy lúc Tứ hoàng tử quay người rời đi, trên mặt đều là ý cười.”

 

“Tiểu thư muốn vị trí hoàng phi, Tứ hoàng tử nhất định sẽ cho. Chỉ là bây giờ tiểu thư bị hoàng thượng trách phạt, Tứ hoàng tử không tiện đề cập với hoàng thượng thôi.”

 

“Tiểu thư lại kiên nhẫn thêm một chút, chờ Tứ hoàng tử cho tiểu thư một bất ngờ.”

 

Nhìn vẻ mặt ta nghiêm túc không giống như nói dối.

 

Nỗi lo trong lòng Tô Uyển Nhi lúc này mới buông xuống.

 

Kiếp trước Tô Uyển Nhi ở Hoán Y Cục chờ đợi tám năm.

 

Biết được việc Tứ hoàng tử muốn tuyển người, nàng ta mới ra tay nhảy múa.

 

Sở dĩ có thể đợi tám năm, là bởi vì muốn dùng điều này đả động đến Tứ hoàng tử.

 

Để Tứ hoàng tử biết, nàng ta vì hắn, chịu khổ tám năm.

 

Lại nói cho dù nàng ta ở Hoán Y Cục, có thể sống được đều do ta làm việc.

 

Vậy nên nàng ta không vội.

 

Đời này, ngày ngày nàng ta rửa bô, chịu nhiều đau khổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-ta-nen-doi-chu-tu-roi/chuong-11.html.]

 

Cho nên nàng ta mới không thể chờ đợi, muốn lợi dụng Tứ hoàng tử để rời khỏi Hoán Y Cục.

 

Chỉ là lần này, sự việc không phát triển theo mong đợi của nàng ta.

 

22.

Tô Uyển Nhi cứ chờ đợi mỏi mòn như vậy.

 

Ban ngày rửa bô, ban đêm ngóng trông Tứ hoàng tử sẽ đến gặp nàng ta.

 

Nhưng rốt cục Tứ hoàng tử cũng không đến tìm nàng ta.

 

Cùng lúc đó, ta lại không nhàn rỗi.

 

Cho tiểu thái giám một túi bạc thật dày, ta cùng Xuân Tinh lại chờ đợi trên đường Tứ hoàng tử sẽ đi qua.

 

Đúng lúc, tối nay lại là đêm trăng tròn.

 

Ánh trăng như nước, chiếu xuống hành lang, lại mang một vẻ đẹp khác.

 

Xuân Tinh khoác trên người sa y trắng, nhìn thanh thuần u nhã.

 

Một làn gió thổi qua, lụa mỏng như cánh ve nhẹ nhàng múa trong gió.

 

Trên khuôn mặt, dặm chút phấn son, càng lộ ra vẻ thanh lệ thoát tục.

 

Ta trốn phía sau cây, nhìn Tứ hoàng tử chậm rãi đi về phía nàng.

 

Xuân Tinh nhẹ nhàng nhảy múa.

 

Tay áo bồng bềnh, Tứ hoàng tử nhìn thấy gương mặt của nàng, lúc này nhìn đến ngây dại.

 

Hắn ôm chặt lấy nàng, gọi nàng.

 

“Thuần Nguyên.”

 

Xuân Tinh mỉm cười, tránh xa hai tay của hắn, hành lễ.

 

“Tiểu nữ tham kiến hoàng thượng.”

 

Nghe câu nói này, Tứ hoàng tử lập tức thay đổi sắc mặt, đáy mắt không giấu được kinh ngạc.

 

Một giây sau, bàn tay thô dày của hắn đặt trên cổ nhỏ của Xuân Tinh.

 

“Lời nói cuồng vọng như vậy, ai dạy ngươi?”

 

Xuân Tinh cũng không dãy dụa, vẻ mặt thâm tình nhìn về phía hắn.

 

“Không có người dạy ta.”

 

“Tứ hoàng tử, ngươi tin không? Trong giấc mộng của ta, tám năm sau, ngươi trở thành chủ nhân của thiên hạ, nhận được vạn dân triều bái. Chẳng qua tiểu nữ chỉ sớm nói ra mà thôi.”

 

“Cho dù ngươi tin hay không, ta tin.”

 

Nghe được hai chữ cuối cùng, ánh mắt Tứ hoàng tử nhìn nàng, có thêm mấy phần khác ngoài nhu tình.

 

Những lời này, đúng là ta đã dạy nàng.

 

Chỉ có dung mạo tương tự thì tính là gì?

 

Chỉ có thể trở thành người mang lại lợi ích, hắn mới có thể coi trọng nữ nhân này.

 

Mà những lời này, để hắn thấy được một khả năng.

 

Một loại khả năng quyền khuynh thiên hạ.

 

Hắn là một nam nhân.

 

Quyền lực đối với hắn chính là xuân dược tốt nhất.

 

Mà cung nữ này, tướng mạo hay tính cách, cử chỉ, cực kỳ giống người hắn yêu nhất.

 

Quan trọng nhất là hai chữ “Hoàng thượng”.

 

Thật sự là thượng sách đánh vào lòng người.

 

Có được dạng mỹ nhân biết điều như vậy, ai còn nhớ đến Tô Uyển Nhi tâm cao khí ngạo kia?

 

Một giây sau, hắn đem Xuân Tinh bế ngang lên.

 

“Làm nữ nhân của trẫm, ngươi đảm bảo được vinh hoa phú quý.”

Loading...