Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại Trở Về, Tôi Phá Đảo Showbiz - Chương 206

Cập nhật lúc: 2024-08-24 16:30:04
Lượt xem: 193

Sâm Duyệt Cầm căm hận đến mức mắt bà đỏ hoe, những giọt nước mắt rơi ra dường như chứa đầy máu

"Ngày mai đăng báo đoạn tuyệt quan hệ, sau đó tôi sẽ nói cho mấy người biết." Văn Sóc cười ra điều kiện.

Giọng nói rất lạnh lùng.

Sâm Duyệt Cầm "Được."

Sâm Duyệt Cầm gần như không hề do dự, chuyện nhỏ nhặt như vậy không là gì so với sự thật vê cái c.h.ế.t của con trai bà.

Đúng lúc Sâm Duyệt Cần nói xong, Lâm Nhàn đột nhiên vươn tay nắm lấy tay Văn Sóc.

Cô không biết Văn Sóc cảm thấy thế nào, nhưng cô cũng không biết ở hiện trường có ai nghiêm túc nghĩ đến việc yêu cầu cha mẹ ruột cắt đứt mối quan hệ trên báo này hay không.

Đây là cơ hội cuối cùng... cho cha mẹ ruột của anh.

Lâm Nhàn quay lại nhìn người đàn ông bên cạn, vẻ mặt của người đàn ông đó không hề thay đổi vì lời nói của mẹ mình.

Nhưng Lâm Nhàn biết Văn Sóc không hề thờ ơ, anh chỉ là che giấu quá giỏi mà thôi.

Văn lão phu nhân nhắm mắt lại, Văn Dực chính là chấp niệm của Sâm Duyệt Cầm, đây đã không còn là việc bà có thể ngăn cản được.

Văn Sóc nhìn Lâm Nhàn 'Đi thôi?”

Lâm Nhàn thậm chí còn quên mất chuyện Triệu Tiểu Thư, lúc này cô chỉ cảm thấy đau lòng cho người đàn ông này. Nếu cô có thể biết anh sớm hơn thì tốt rồi, nhưng dù có biết anh sớm hơn thì cô cũng không thể giúp được gì cho anh vào thời điểm đó.

Lâm Nhàn cụp mắt xuống Thật ước gì mình sớm có năng lực như vậy, sớm giúp đỡ anh, ít nhất anh sẽ không như vậy... cô độc

Văn Sóc mang Lâm Nhàn đi, vừa tới cửa, Văn Sóc đột nhiên dừng lại, nghĩ nghĩ, anh mỉm cười nói với Văn Vĩnh Minh "Ngày mai đăng báo, tiền sẽ chuyển cho Văn Vĩnh Trạch."

Văn Vĩnh Minh im lặng...

Văn Sóc lại nhìn Văn Vĩnh Trạch và Sâm Duyệt Cầm, mặc dù trên mặt họ đầy oán giận nhưng Văn Sóc vẫn nói với giọng dịu dàng “Bố, mẹ, đây là lần cuối cùng con gọi hai người như vậy. Tuy rằng về sau chúng ta không có quan hệ gì, nhưng mà hai người đã cho con sinh mệnh, và con không bao giờ hối hận, cũng biết ơn vì điều đó. Con hy vọng hai người trong tương lai sẽ khỏe mạnh."

Văn Vĩnh Trạch sửng sốt, chợt nhớ tới thời điểm Văn Sóc ra đời. Bác sĩ bế anh ra ngoài, dễ thương quá, tâm trạng ông lúc đó rất... vui vẻ.

Cho nên, rốt cuộc, vì cái gì mà lại đi đến bước này?

Sâm Duyệt Cầm trả lời "Nhưng tao rất hối hận. Tao hối hận vì đã sinh ra mày.

Không ai có thể thay đổi chấp niệm của Sâm Duyệt Cầm, không một ai cả.

Ngày hôm sau, Văn gia tung ra tin tức về việc cắt đứt quan hệ với Văn Sóc trên diện rộng, từ báo giấy đến quảng cáo trên điện thoại di động, cũng như tin tức trực tuyến và tin tức trên các nền tảng mạng xã hội.

Có thể nói, ở mọi khía cạn, đều cố gắng để mọi người đều có thể nhìn thấy được. Dù điều này không có hiệu lực pháp luật nhưng như thế cũng đủ để tất cả người dân trên đất nước thấy được quyết tâm của nhà họ Văn.

Tôi, Sâm Duyệt Cầm, cùng chồng tôi, Văn Vĩnh Trạch từ nay trở đi, cắt đứt mọi quan hệ với con trai thứ của tôi, Văn Sóc.

Tiếp theo là năm, tháng, ngày và chữ ký của hai vợ chồng.

Một câu nói đơn giản nhưng lượng thông tin đáng kinh ngạc và phạm vi lan truyền thực sự rất rộng.

Trong tòa nhà văn phòng Giai Dịch Gia.

Văn Sóc cười lớn trước cảnh tượng hoành tráng trên mạng, nhưng chú Kỷ ở bên cạn lại có chút lo lắng, nhỏ giọng nói với Văn Sóc "Thiếu gia."

Văn Sóc lấy từ trong ngăn kéo ra một tập văn kiện nói "Quả thực là một dịp trọng đại, không thể để họ thất vọng được."

Chú Kỷ gật đầu "Được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-tro-ve-toi-pha-dao-showbiz/chuong-206.html.]

Sau khi Sâm Duyệt Cầm thay quần áo xong, bà giục chồng "Mau lên, chúng ta đến công ty của nó ngay."

Văn Vĩnh Trạch thở dài "Sắp đến, sắp đến rồi."

Chuyện đã xong rồi, tuy ông cảm thấy có chút buồn nhưng họ sẽ sớm có thể hoàn thành được tâm nguyện ấp ủ từ lâu của mình.

Ông đang định đi vào cùng với vợ thì điện thoại di động trong túi đột nhiên reo lên. Văn Vĩnh Trạch sửng sốt, lấy điện thoại di động ra nhìn xem, là tin nhắn ngân hàng.

"Ba mươi triệu?”

Không phải Văn gia không có tiền, cũng không phải Văn Vĩnh Trạch không có tiền. Đương nhiên, số tiên này không phải không đủ để Văn Sóc chi tiêu trong Văn gia bao năm qua. Trên thực tế, trong 20 năm đó, nhà họ Văn chỉ bỏ ra hai đến ba triệu cho Văn Sóc.

Nếu tính là ba triệu, Văn Sóc xem như trả lại gấp 10 lần sao?... Văn Sóc lẽ ra không nên có nhiều tiền như vậy.

Văn Vĩnh Trạch đưa Sâm Duyệt Cầm đến tận công Giai Dịch Gia, trước khi đến, có nhờ Văn Giai Dịch hỏi nhân viên bên trong thì đã biết Văn Sóc có mặt trong văn phòng.

Văn Giai Dịch mặc dù đã rời đi nơi này, nhưng dù gì đã từng làm chủ tịch mấy năm, nhân lực cũng sẽ có, cho nên hai vợ chồng nhanh chóng nắm rõ vị trí của Văn Sóc.

Ngồi trong xe, Sâm Duyệt Cầm nhìn dòng xe cộ tấp nập trên đường, mơ hồ nhớ tới bộ dáng đáng yêu của Văn Dực khi còn nhỏ.

Khi mới sinh ra, con trai bà đã nhận được rất nhiều sự quan tâm và yêu thương vì là cháu trai đầu lòng của nhà họ Văn.

Sau này, khi lớn lên, Văn Dực lại càng đáng yêu hơn, khiến trái tim bà tan chảy. Nhìn thấy con trai nằm trong vòng tay mình, gọi mẹ bằng giọng ngọt ngào, Sâm Duyệt Cầm sẵn sàng từ bỏ bất cứ điều gì chỉ để khiến con trai mỉm cười.

Đứa bé còn biết phấn đấu để thành công và đã làm nở mày nở mặt cho Sâm Duyệt Cầm suốt cuộc đời. Ngay cả khi lớn lên, người con trai này vẫn là người đàn ông hoàn hảo nhất thế giới.

Mặc bộ vest chỉnh tê và mang theo túi đựng tài liệu khi trở vê nhà, Sâm Duyệt Cầm có thể cảm thấy vui vẻ suốt cả ngày khi nghe được tiếng gọi "Mẹ" đó.

Nhưng sau đó, vẫn như thường lệ ra ngoài đón em trai, Văn Dực lái xe rất kiên định, nhưng bà không thể đợi được tiếng "Mẹ" này thêm lần nào nữa.

Ngoài xe rất nóng. Trong xe rất mát mẻ, cuộc sống của bà diễn ra suôn sẻ, thậm chí có thể nói cô sống một cuộc đời sung túc.

Sau khi sinh ra rất nhiều người, mục tiêu cả đời của họ là trở thành giống như Sâm Duyệt Cầm.

Tuy nhiên, con trai của bà, Sâm Duyệt Cầm, đã chết.

Chẳng bao lâu, xe đã dừng trước cửa Giai Dịch Gia.

Tòa nhà này năm đó là do Văn Giai Dịch thuê, dù sao cũng ở trung tâm thành phố, có quảng trường riêng. Nếu không bỏ ra hàng chục tỷ thì không thể mua được tòa nhà này, ban đầu Văn Giai Dịch chỉ thuê từ tâng 16 đến tầng 18 vì để tiết kiệm chút tiền thuê nhà hàng năm, thời điểm đó hàng năm cô vẫn kiếm được ít tiền bằng cách tiết kiệm.

Sau này công ty mở rộng, tiền thuê hàng năm lên tới hàng chục nghìn, nếu kinh doanh không tốt thì gân như không có thu nhập.

Tòa nhà này tuy là do Giai Dịch Gia thuê, nhưng được cái mã bề ngoài đẹp thôi chứ chẳng có tác dụng gì. Lúc này đứng dưới tòa nhà, tuy biết công ty này vắng tanh đến thế nào nhưng bà không khỏi thở dài vì cháu gái mình thật là có tâm nhìn tốt.

Tòa nhà này, nó thực sự hoành tráng.

Ở cửa có nhân viên bảo vệ, nhìn thấy hai người trung niên bước xuống xe, liền tiến tới hỏi "Xin chào, hai vị đang tìm ai? Có đặt hẹn trước không?"

Sâm Duyệt Cầm sau đó không nhìn vào tòa nhà nữa mà nói với nhân viên bảo vệ "Tôi là mẹ của chủ tịch công ty này ?

Bảo vệ sửng sốt "Ý bà là Văn tổng? Không phải sáng nay anh ấy đã đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ sao?”

Sâm Duyệt Cầm "..." Lúc này, bà chợt nhận ra, lời tuyên bố cắt đứt quan hệ không đơn giản chỉ là lời tuyên bố.

Thật sự đang đoạn tuyệt với một người thân cùng huyết thống

Nhưng may mắn thay, Văn Sóc đã chuẩn bị sẵn sàng.

Không lâu sau, thư ký Kiều từ trên lầu đi xuống, nói với bảo vệ "Văn tổng muốn gặp hai người này."

Loading...