Sống Lại Vào Ngày Nóng Kinh Hoàng - 8
Cập nhật lúc: 2024-08-17 16:38:07
Lượt xem: 1,312
Thấy mọi người xung quanh ngày càng đông, Tôn Hiên trước mặt mọi người hét lên: "Cô hiểu lầm tôi và Hàn Lệ Lệ thì thôi, nhưng tại sao ngay cả Tiểu Đào cô cũng không tha..."
Anh ta cố tình làm ra vẻ đau khổ, diễn vai người cha bị hiểu lầm nhưng lại xót con rất đạt, thành công nhận được sự thương cảm của những người xung quanh.
Ký ức hai kiếp trùng lặp vào khoảnh khắc này.
Dù sớm biết sẽ có ngày này!
Nhưng khi nhìn họ liên thủ hãm hại tôi, lòng vẫn không khỏi cảm thấy không đáng cho bản thân!
Đây chính là gia đình mà tôi đã dốc lòng hầu hạ suốt mười mấy năm!
Đợi đến khi họ diễn xong, tôi mới từ tốn rút điện thoại ra, mở "Chế độ giám sát" trên đồng hồ điện thoại.
Như tên gọi, "Chế độ giám sát" cho phép giám sát tất cả nội dung xã hội trên đồng hồ điện thoại của trẻ em.
Trước đây vì tôn trọng quyền riêng tư của con, chức năng này chỉ để làm cảnh.
Nhưng bây giờ thì khác...
Khi ba người nhà họ Tôn tận mắt thấy tôi mở một nhóm chat có tên "Gia đình yêu thương", sắc mặt họ lập tức trở nên tái nhợt.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Tôi lắc lắc điện thoại, trên mặt bất ngờ nở một nụ cười ác độc.
Giây tiếp theo, nhóm chat khu chung cư có thêm một ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện.
- "Tiểu Đào, con phải trốn kỹ nhé, chúng ta sớm đuổi được con tiện nhân kia ra ngoài là có thể quang minh chính đại đón dì Hàn về ở rồi!"
- "Tuyệt quá, con muốn dì Hàn làm mẹ, bố cố lên, sớm đuổi con tiện nhân kia ra ngoài nhé!"
18
Những người hàng xóm chứng kiến toàn bộ sự việc bắt đầu xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn ba người nhà họ Tôn cũng đầy khinh bỉ.
"Phì, miệng thì kêu oan ức, thực ra trong lòng đã nghĩ sẵn chuyện rước tiểu tam vào nhà rồi chứ gì?"
"Đây đâu phải con trai, rõ ràng là một đứa con bất hiếu, dám hợp tác với tiểu tam đối phó mẹ ruột mình!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-vao-ngay-nong-kinh-hoang/8.html.]
"Tôi thấy đúng là trên không chính, dưới không nghiêm, cả nhà đồng lòng tính kế con dâu!"
Dưới những lời xì xào bàn tán của mọi người, ba người nhà họ Tôn không còn lời nào để biện bạch, xám xịt bỏ đi.
Tôi lạnh lùng nhìn tất cả, trong lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Trên đường đến đây, chỉ cần trong số họ có một người tỉnh ngộ, sự việc đã không đi đến bước này.
Nhưng họ không làm thế!
Họ chỉ biết vắt kiệt giá trị cuối cùng của người khác, sau đó không chút do dự đá người ta đi.
Giế.t người bằng đòn tâm lý, tôi muốn họ sống trong hối hận cả đời.
Dù gia đình họ có thể trụ được đến khi ngày tận thế kết thúc, những nhãn mác "ngoại tình", "trai tồi", "con bất hiếu" sẽ dán lên người họ suốt đời, khiến họ mãi mãi không thể ngẩng đầu lên.
Tôi lờ đi ánh mắt thương hại của những người xung quanh, bước xuống cầu thang.
Để tránh lộ vị trí căn hộ, tôi cố tình đi vòng vài lần trong tầng hầm đỗ xe, sau khi chắc chắn không ai chú ý mới quay về căn hộ đã thuê trước đó.
19
Trong khi tôi đang tận hưởng làn gió mát trong căn hộ, gia đình Tôn Hiên cũng đang sống vui vẻ.
Không còn bị tôi ngăn cản, ngay trong ngày hôm đó, Tôn Hiên đã đón mẹ con Hàn Lệ Lệ về nhà.
Thậm chí vài ngày liền còn chia sẻ đồ ăn ngon trên vòng bạn bè.
Còn nói phải trân trọng người bên cạnh, không muốn bỏ lỡ thêm một giây phút nào nữa.
Tôi biết anh ta cố tình đăng cho tôi xem!
Nhưng có ích gì?
Bây giờ vật tư khan hiếm, có tiền cũng không mua được.
Chỉ có Tôn Hiên ngốc nghếch này, vì tức giận nhất thời mà dám lãng phí lương thực.