SỐNG LẠI VÀO NGÀY XẢY RA ÁN MẠNG - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-06-28 20:16:06
Lượt xem: 40
12.
Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!
Giữa đêm khuya, quai hàm tôi hơi đau nhức, vừa mở mắt ra đã thấy một đôi mắt nhỏ sưng húp.
Còn chưa kịp mở miệng, bàn tay đang nắm cằm tôi đã niết sâu hơn, một ngón tay mập mạp nhấc lên dựng thẳng như đang ra hiệu im lặng.
Bọn họ đã tìm ra tôi rồi!
Hành lang vốn luôn sáng đèn, giờ đây bỗng chốc tối đen, tất cả mọi người nằm im trên giường, không một ai nhúc nhích.
"Buông tôi ra!" tôi cố gắng kêu lên, nhưng ngay khi tôi mở miệng, một thứ gì đó đã bịt kín miệng tôi.
Bọn họ bắt đầu xé rách quần áo của tôi...
Tôi cố gắng đ.ấ.m đá, cánh tay sắp bị vặn gãy nhưng vẫn không thể thoát ra...
"Này, này, em gái, em bị sao vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-vao-ngay-xay-ra-an-mang/chuong-12.html.]
Một giọng nói xa lạ vang lên, sau lưng dường như có ai đó vừa đẩy tôi một chút.
Tôi quay đầu lại, nhận ra một chị gái đang lo lắng đứng bên giường bệnh.
"Em..." tôi giơ tay lau đi nước mắt trên mặt.
"Em mơ thấy gì vậy? Cứ khóc lóc gào thét làm con bé bị dọa khóc theo."
Tuy chị gái đang phàn nàn nhưng không hề có ý trách móc tôi, chỉ thở dài rồi rời đi.
Giấc mơ này đã buộc tôi phải quay lại đối diện với hiện thực. Không có nơi nào là an toàn tuyệt đối, chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Tôi không thể ngồi yên chờ đợi bọn họ tìm tới.
Tôi phải chủ động ra tay.