SỰ CỐ XUYÊN SÁCH KỊCH TÍNH - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-05-30 00:10:05
Lượt xem: 42
13
Khi Hoắc Tử An lao ra, tim tôi như ngừng đập.
Anh hành động nhanh đến mức không ai kịp phản ứng.
"Phó Minh Thần, bảo vệ Lâm Chi!"
Anh vừa hét lên đã lao vào Hà Mộc Sinh, cả hai ngã xuống đất.
Phó Minh Thần cũng phản ứng nhanh, kéo tôi sang một bên.
Đoàng—
Không biết s.ú.n.g của ai nổ.
Tôi trống rỗng, quay đầu nhìn, Hoắc Tử An và Hà Mộc Sinh đang giằng co trên mặt đất, tranh giành khẩu súng.
Người của Hà Mộc Sinh không dám nổ súng, đồng loạt lao vào kéo Hoắc Tử An ra.
Tất cả đè lên anh.
"Mau!" Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Phó Minh Thần, "Mau cho người giúp anh ấy! Mau lên!"
Đoàng—
Lại một tiếng súng.
Mọi người đều tản ra.
Hoắc Tử An ôm cánh tay ngã xuống đất.
Máu chảy đầy đất...
Hà Mộc Sinh cười điên cuồng, rồi loạng choạng đứng dậy.
Hắn dẫm lên cánh tay bị thương của Hoắc Tử An, chĩa s.ú.n.g vào đầu anh.
"ch///ết đi."
"Hoắc Tử An!!" Tim tôi như bị bóp nghẹt, đau đến mức không thở nổi.
"Hà Mộc Sinh! Dừng lại!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/su-co-xuyen-sach-kich-tinh/chuong-13.html.]
Đoàng—
Một tiếng s.ú.n.g vang, làm chim rừng bay tán loạn.
Để lại chúng tôi bàng hoàng dưới gốc cây.
Hà Mộc Sinh nhìn lỗ m.á.u trên ngực, khó tin, phun một ngụm m.á.u rồi ngã xuống.
"Hahaha!" Một giọng cười trầm từ phía sau vang lên, "Hà Mộc Sinh! Cuối cùng tao cũng trả thù được! Hahaha!"
Tôi nhìn Lạc Đà đầy máu, lòng ngập tràn tội lỗi!
Có thể gi//ết được kẻ thù giữa vòng vây, còn tự tay báo thù, hắn đáng ra phải là nam thứ!
"Đứng im!"
"Giơ tay lên!!"
...
Đồng đội của Hoắc Tử An cuối cùng cũng đến.
Lạc Đà và người của Hà Mộc Sinh đều bị khống chế.
Tôi đẩy tay Phó Minh Thần, lảo đảo chạy về phía Hoắc Tử An.
Anh còn chút tỉnh táo.
Ít nhất anh còn nhận ra tôi.
Tôi nhìn môi anh mấp máy, cúi người xuống: "Anh muốn nói gì?"
Hoắc Tử An yếu ớt: "Đừng khóc..."
Anh vừa nói, tôi lại càng muốn khóc.
Tôi rất sợ, sợ anh ch///ết thật.
"Khóc trông xấu quá."
Tôi: "..."
ch///ết đi cho rồi.