SỰ CỐ XUYÊN SÁCH KỊCH TÍNH - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-05-30 00:08:12
Lượt xem: 176
4
Đêm đó, Hoắc Tử An đã giáo dục tư tưởng tôi một cách nghiêm khắc.
Đêm đó, khi tôi ngủ, trên đầu sáng đèn đỏ.
Hoắc Tử An không còn quan tâm đến tình hình của Phó Minh Thần thay tôi nữa.
Vì vậy, tôi tự mình đi thăm dò.
Nếu cốt truyện này không theo đúng lộ trình, ngày nào đó lại có vỏ chuối ở trước công ty thì đệm thịt của tôi thành ra vô ích.
Ít nhất thấy anh ta mấy ngày này bình an vô sự, cuộc sống trở lại bình thường thì tôi mới yên tâm được.
Tôi đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm, ngồi chờ trước cổng tập đoàn Phó Thị.
Trước khi Phó Minh Thần đến công ty, tôi gần như nằm sấp trên đất kiểm tra, thấy anh ta an toàn vào công ty rồi mới rời đi.
Ngày nào cũng đúng giờ, không bao giờ thiếu.
Cho đến ngày thứ năm, tôi bị bắt.
Bảo vệ ấn tôi xuống đất. Còn gọi điện báo cảnh sát: "Alo, tôi muốn báo án, trước cổng tập đoàn Phó Thị có kẻ rình mò."
...
Nửa tiếng sau, tôi bị giải đến đồn cảnh sát.
Ah, công thức quen thuộc, nơi chốn quen thuộc.
Tôi ngồi run rẩy trong góc.
Phó Minh Thần giải thích tình hình: "Cô gái này ngày nào cũng ngồi rình mò trước công ty chúng tôi, ánh mắt cô ta nhìn tôi rất lộ liễu..."
Tôi hết run: "?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/su-co-xuyen-sach-kich-tinh/chuong-4.html.]
"Tôi còn thấy cô ta nằm trên đất ngửi thứ gì đó, tôi nghi ngờ cô ta bị ám ảnh với mùi hương của tôi..."
Tôi đứng dậy: "??"
Phó Minh Thần vẫn tiếp tục: "Có thể cô gái này có vấn đề về tâm lý..."
Cảnh sát nhìn tôi với vẻ nghi ngờ: "Anh nói cô ta là kẻ biến thái?"
Phó Minh Thần gật đầu: "Đúng là vậy."
Tôi nhấc chân đá tới: "Im miệng cho lão nương!"
Không đá trúng.
Nửa chừng bị ai đó ôm eo giữ lại.
Hoắc Tử An kéo tôi đang nổi điên ra một bên: "Lâm Chi! Bình tĩnh!"
...
Vài giây sau.
Tiếng cảnh sát nhỏ vang lên: "Gì cơ? Anh nói mấy ngày trước cũng có một gã biến thái rình mò anh?"
"Đúng vậy." Phó Minh Thần quay lại khi nghe tiếng ồn phía sau, khi thấy Hoắc Tử An, đồng tử co lại.
"Cảnh sát! Chính là hắn!" Phó Minh Thần chỉ vào Hoắc Tử An, "Gã biến thái rình mò tôi chính là hắn!"
Hoắc Tử An mặc thường phục, toàn thân cứng đờ.
Tôi nhìn thấy nắm đ.ấ.m của anh ta khẽ run rẩy, kinh hãi xoay người đổi chỗ.
Tôi ôm lấy eo anh ta: "Hoắc Tử An! Bình tĩnh!"