SƯ MUỘI ĐỪNG CUỐN, SƯ MÔN CHÚNG TA ĐÃ VÔ ĐỊCH - CHƯƠNG 32 TẠ LỄ
Cập nhật lúc: 2024-06-24 20:21:03
Lượt xem: 174
Kỷ Hoài Tư được nịnh hót hồi lâu, đang chuẩn bị mở miệng giải thích với bọn họ một chút, không ngờ bả vai lại bị tiểu sư muội vỗ một cái.
“Vấn đề này, sư huynh ta sẽ nói cho các người sau, hiện tại thừa dịp mọi người đều ở đây, không bằng ta lập một danh sách tạ lễ các người muốn tặng trước, miễn cho lát nữa mọi người đều đi hết.”
Người của các môn phái đều ngây người, do dự hồi lâu, không ai lên tiếng.
Khóe miệng Kỷ Hoài Tư giật giật, nhỏ giọng nói: “Sư muội, Thanh Liên Phong chúng ta thật sự không nghèo tới mức thèm tạ lễ của đám Trúc Cơ này đâu.”
Mọi người: “…” Không cần đ.â.m thẳng vào tim người ta như vậy đâu.
“Sư huynh nói vậy là không đúng rồi, chúng ta có dùng được tạ lễ hay không là một chuyện. Thế nhưng những thứ này đều là tấm lòng cảm kích của bọn họ, chúng ta không thể không nhận, như vậy sẽ rất là không lễ phép, giống như chúng ta khinh thường bọn họ vậy.”
“Mọi người nói xem có đúng không?”
Ngự Đan Liên cười hì hì, ánh mắt cố ý liếc qua hai tên đệ tử Cửu Huyền Kiếm Môn đang đứng xa xa.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đành phải nói: “Đúng… Đúng vậy, các vị có ân cứu mạng với chúng ta, chúng ta nhất định phải đưa tạ lễ.”
Ngự Đan Liên nhìn vẻ khó xử của bọn họ, trong lòng sung sướng.
Mặc kệ nàng có dùng được hay không, bọn họ đưa tạ lễ rồi nói sau.
Chủ yếu bọn họ hiện tại đều đã vào trong tiên phủ, đường đi ra ngoài cũng bị chặn lại rồi.
Những người này vừa thoát ra đã nịnh nọt Kỷ Hoài Tư, rõ ràng là muốn ôm đùi!
Bọn họ tới đây để tìm bảo bối, cũng không phải tới làm bảo tiêu cho đám đệ tử môn phái này.
Không cảnh cáo một chút, lỡ như bọn họ mặt dày đòi đi theo thì làm sao bây giờ?
Kỷ Hoài Tư đặt Ngự Đan Liên xuống, Ngự Đan Liên liền bình tĩnh lấy ra bàn ghế giấy bút, bắt đầu ghi lại danh sách lễ vật mà mọi người sẽ đưa.
“Thiên Sương Môn, Hầu Vân, hai ngàn linh thạch trung phẩm!”
“Thiên Sương Môn, Giang Lăng Quân, hai ngàn linh thạch trung phẩm!”
“Hàn Lộ Tông, Lữ Nhất An, một món Linh Khí tam giai!”
“Bạch kiếm môn, Lam Thư, một viên nội đan của linh thú cấp bốn!”
“…”
Ngự Đan Liên ngồi đó ghi ghi chép chép hồi lâu mới ghi xong tất cả lễ vật mà 24 tu sĩ có mặt ở đây sẽ tặng vào sổ.
Phần lớn tu sĩ đều cảm thấy ghi nợ thì có chút mất mặt, đều trực tiếp đưa đồ cho Ngự Đan Liên.
Nàng cũng không khách khí, trực tiếp thu hết vào không gian trữ vật.
Nhưng không gian trữ vật của nàng đã sớm bị đại sư huynh nhét đầy.
Một ít đồ thu không vào được nàng đều nhờ Kỷ Hoài Tư thu hộ.
Mà Kỷ Hoài Tư lúc này đã c.h.ế.t lặng.
Hắn đang âm thầm kiểm điểm bản thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-32-ta-le.html.]
Tại sao trước khi mang tiểu sư muội ra ngoài, hắn lại không dẫn nàng tới Tàng Bảo Các đi thấy việc đời.
Dẫn đến tiểu sư muội ngay cả cái loại đồng nát sắt vụn gì cũng lấy.
Còn bảo hắn thu những thứ rác rưởi kia vào không gian trữ vật.
Không gian trữ vật của hắn tuy rằng rất lớn, nhưng cũng không phải bãi rác!
Nhưng hắn thấy tiểu sư muội thu quà vui vẻ như vậy, mỗi lần nhận một món đều sẽ khen bọn họ một lần, còn nói thêm một câu: “Cảm ơn đã đến, hoan nghênh lần sau ghé thăm!”
Hử?
Hoan nghênh lần sau ghé thăm?
Kỷ Hoài Tư nhìn vào gương mặt tươi cười của tiểu sư muội, hắn bất chợt ngộ ra mục đích của tiểu sư muội đằng sau hành động này!
“Vậy còn hai vị… hậu bối Cửu Huyền Kiếm Môn, các ngươi không có tạ lễ sao?”
Câu hỏi của Ngự Đan Liên khiến 24 vị tu sĩ vừa mới vừa đưa tạ lễ đều nhìn về phía hai tên đệ tử Cửu Huyền Kiếm Môn.
Hai tên tu sĩ kia là một nam một nữ, Ngự Đan Liên nhớ rõ bọn họ đều là người của Khí Phong.
Nghĩ đến tên mặt muỗng giày, nàng chỉ cảm thấy người khí phong đều đáng ghét!
Bắt đầu làm thịt thôi!
Hai tên đệ tử khí phong bị gọi tên ngay trước rất nhiều ánh mắt, đành phải căng da đầu nói: “Không phải chúng ta không đưa tạ lễ, là sợ hai vị chướng mắt thôi.”
Bọn họ đều là Trúc Cơ trung kỳ, vốn là đi theo Huyền Niệm cùng nhau tới rèn luyện, nhưng không ngờ Tạ Thanh Dư lại bất ngờ mất tích.
Rơi vào đường cùng, đám đệ tử Cửu Huyền Kiếm Môn bọn họ đành phải chia nhau đi tìm Tạ Thanh Dư.
Mà bọn họ lại xui xẻo, đi tìm người được một hồi thì bị đám dây leo kia cuốn lấy.
Người của các môn phái khác không biết rõ, nhưng bọn họ thân là người Cửu Huyền Kiếm Môn, có thể không biết rõ về hai vị này sao?
Hai người này không biết xấu hổ giành lấy vị trí tiến vào bí cảnh.
Tuy rằng không biết tên Kỷ Hoài Tư kia sao lại biến thành Kim Đan kỳ.
Nhưng là, muốn bọn họ đưa quà cho Thanh Liên Phong?
Thật xin lỗi, không thể nào!
Đôi mắt đen láy của Ngự Đan Liên nhìn chằm chằm bọn họ, cười nói: “Hai vị hậu bối không cần tự ti như vậy.”
“Các ngươi đã thành tâm cảm tạ ân cứu mạng, ta và sư huynh tuyệt đối sẽ không chướng mắt!
“Huống chi, chúng ta đều là đồng môn, càng sẽ không khinh thường các ngươi.”
“Hai vị hãy mạnh dạn lên một chút, trực tiếp đưa ta tạ lễ đi.”
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
“Cửu Huyền Kiếm Môn chúng ta là tiên môn đệ nhất được Tu Tiên giới công nhận, người của các đại môn phái đều có mặt ở đây, đừng để bọn họ cảm thấy Cửu Huyền Kiếm Môn chúng ta rất nghèo!”