SỦNG PHI TỰ MÌNH TU DƯỠNG - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-07-15 19:32:02
Lượt xem: 837
Sau này ta mới biết vào đúng ngày Trung thu, A Hoàng qua đời.
Phụ thân ta bí mật nói với ta rằng tướng quân nhà bên thực sự không phải người tốt.
Khi không cưới nhiều nữ nhân như vậy, làm gà bay chó chạy trong nhà..
Mẹ của Tề Chiêu chỉ là một tiểu thiếp, khi sinh ra đệ đệ của nàng, bà đã c.h.ế.t vì khó sinh.
Tướng quân có nhiều con gái, con trai thậm chí còn nhiều hơn, vốn không quan tâm đến đứa con trai A Hoàng này.
A Hoàng bị rơi xuống hồ c.h.ế.t đuối, có người nói do tiểu thiếp của tướng quân làm, cũng có người nói do con trai trưởng của tướng quân làm. Nhưng tướng quân này không trừng phạt bất kỳ ai, tựa như cái c.h.ế.t của con trai là chuyện tôm tép.
Năm ta mười bốn tuổi, Tề Chiêu được gả cho một đồng liêu của tướng quân làm kế thất.
Tuổi tác của đồng liêu tương đương tướng quân.
23.
Nhưng cuối cùng Tề Chiêu vẫn không xuất giá.
Đêm trước hôn lễ của nàng, ta lại bắt gặp nàng đang trèo tường.
Nàng không nói gì cả.
Ta đưa hết tiền riêng của mình cho nàng.
Tề Chiêu nhỏ giọng nói: “Ta phải đi.”
Ta hỏi: “Chiêu Chiêu, sau khi rời đi, ngươi muốn làm gì?”
Nàng nói: “Ta muốn làm đại tướng quân, một đại tướng quân còn quyền lực hơn cả phụ thân ta.”
"Thế nhưng tướng quân đều là nam nhân." - Ta suy nghĩ một lúc rồi nói: "Dẫu vậy ngươi có thể làm nữ tướng quân đầu tiên."
Tề Chiêu trầm mặc hồi lâu, lại hỏi: “Vậy sau này ngươi muốn làm gì?”
"Ta muốn thật nhiều, thật nhiều tiền."
"Ngươi không muốn gả cho người khác à?"
Ta lắc đầu: “Không gả, ngay cả Hoàng đế cũng không gả, trong tim ta chỉ có tiền.”
Dừng một chút, ta nói: “Số tiền này là ta cho ngươi mượn, sau này ngươi phải trả lại cho ta, ta sẽ tính lãi đó.”
Sau đêm đó, ta không bao giờ gặp lại Tề Chiêu nữa.
Chưa được mấy tháng, gia đình đại tướng ở sát vách phạm tội, cả nhà đều bị bắt.
24.
Âm thanh bên ngoài dường như đã ngừng, ta và Tề Chiêu bị mắc kẹt trong đống đổ nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/sung-phi-tu-minh-tu-duong/chuong-10.html.]
Ta hỏi nàng: "Sau đó ngươi đã đi đâu vậy?"
Tề Chiêu: “Phụ thân ta phạm tội, đương nhiên ta cũng là tội phạm bị truy nã, vẫn luôn trốn đông trốn tây thôi.”
“Vậy sao ngươi lại đến được với Nhiếp Chính Vương?”
"Đến được là ý gì? Chú ý lời nói của ngươi. Ta là chủ động hợp tác với hắn, ta giúp hắn bảo vệ Hoàng đế, hắn giúp ta tẩy trắng thân phận, sau khi chuyện thành công, hắn sẽ đưa ta đến biên giới tòng quân."
Ta: “Ngươi vẫn muốn làm đại tướng quân à?”
Tề Chiêu: “Tất nhiên rồi, không giống một số người, nói ngay cả Hoàng đế cũng không gả, cuối cùng vẫn trở thành Quý phi đó thôi.”
Ta sửa lại: “Đâu có giống, ta làm Quý phi cũng là vì kiếm tiền mà."
Ta không nói với Tề Chiêu.
Một năm sau khi nàng ra đi, phụ thân ta qua đời.
Những người thân ngày thường mặt mũi hiền lành kia tựa như biến thành người khác, lấy danh nghĩa phụ thân ta không có người thừa kế, họ đã chia hết tài sản của phụ thân ta không còn một cắt.
Nhưng rõ ràng phụ thân ta vẫn còn có một đứa con gái là ta.
Họ còn định gả ta cho một lão già.
Thế là ta đào hôn giống như Tề Chiêu.
Sau đó tìm đủ mọi cách để kiếm tiền, cuối cùng nhập cung, kiếm tiền của Hoàng đế.
25.
Tề Chiêu: “Vậy là ngươi không thích Hoàng đế?”
Ta: "Ta chỉ thích tiền hắn cho ta thôi."
Tề Chiêu: "À."
Ta: "Có phải ngươi đang cười ta không?"
Tề Chiêu: "Ta không có. Hì hì."
26.
Tôi: "Vậy tại sao ngươi lại dịch dung?"
Tề Chiêu: “Ta vẫn là một tên tội phạm bị truy nã, không thể rêu rao mặt mình khắp nơi được.”
Ta khó hiểu: “Vậy tại sao sau khi ngươi dịch dung, dáng vẻ lại giống ta đến vậy?”
Tề Chiêu: "Ờ, tuỳ tiện làm thôi."
Ta: "Ta không tin. Hì hì."