Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 144
Cập nhật lúc: 2024-06-14 23:01:44
Lượt xem: 205
Đám đàn ông cứ anh một câu, tôi một câu, biểu đạt một chuyện, năm đó bởi vì đói bụng, chạy ra sau núi uống canh nấm độc từ đó trở nên mù màu, sau mười mấy năm, thế mà bọn họ lại khôi phục lại bình thường rồi!
Lại nhìn thấy thế giới rực rỡ thêm lần nữa, bọn họ tiếp tục kích động gào rú lên.
Thậm chí bọn họ còn ngửa đầu học theo tiếng sói hú, khiến cho hàng xóm xung quanh hiếu kỳ thò đầu qua xem.
Người nhà họ Kha đều đờ đẫn, sau đó cũng kích động, hưng phấn không thôi.
Tần Nguyên Cửu vừa mới bước chân vào sân đã bị tiếng hú hét làm lõ tai chấn động đến ngứa ngáy.
Kha Mỹ Linh vừa thấy anh, hai mắt đã sáng lên, cô chạy qua, không quan tâm người nhà nhìn thế nào, hai móng vuốt nhỏ túm lấy áo khoác anh trước, nũng nịu lắc lắc: “Anh Cửu, mắt của các anh trai em đều khỏi rồi, không còn mù màu nữa.”
Ý cười của cô rất trong trẻo, hai mắt sáng lên, vẻ mặt hết sức chân thành, tuyệt đối không có chút ngượng ngùng khi chiếm lợi từ người khác.
Túm áo được 20 x 5 điểm, tổng cộng là một trăm điểm.
Tần Nguyên Cửu nhìn cô, rồi lại nhìn đám đàn ông nhà họ Kha.
Kha Nguyên Tuế đột nhiên vỗ đầu: “Con biết rồi! Là chúng ta lấy độc trị độc rồi!”
Kha Nguyên Vạn đột nhiên nắm bắt được ý của anh ta nên vội gật đầu: “Cái này phải cảm ơn canh đậu xanh với bánh hấp ngày hôm qua của em gái!”
Lúc mấy người nhà lão đại với nhà lão tam còn đang nghi hoặc, ba người anh trai khác cũng gật đầu đồng ý: “Từ lúc ăn đồ ăn em gái đưa xong, người giúp chúng ta lợp mái nhà đều lần lượt đi vệ sinh.”
Bình thường mọi người đều ăn không no, mấy ngày mới đi vệ sinh một lần.
Mặc dù mấy ngày nay người giúp bọn bọ đều lấy được chút lợi, ngày nào cũng được ăn no nê nhưng mọi người cùng nhau làm việc mười mấy ngày, nào có chuyện không biết rõ người bên cạnh đi nhà xí lúc nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-144.html.]
Có điều hôm qua, sau khi mọi người ăn đồ Kha Mỹ Linh đưa, cứ từng người từng người xếp hàng vào nhà vệ sinh!
Chỉ là không có bị độc như mấy người họ lần đầu uống nước gừng đường đỏ, mọi người đi nhiều nhất cũng chỉ có ba lần thôi.
“Em gái, hôm qua em lại thêm thứ gì kỳ lạ vào đồ ăn phải không?” Kha Nguyên Hạ hiếu kỳ hỏi.
Kha Mỹ Linh với bà cụ lặng lẽ nhìn nhau, không cần bọn họ phải phí công kiếm cớ nữa rồi.
Năm ông anh trai ngốc nhà cô đã tự động giải thích luôn!
Cô nhíu mày suy nghĩ rồi yếu ớt nói: “Em, lúc em bóp đậu xanh có nhìn thấy đầu của một con rắn lục bị đập bẹp.”
“Em tưởng rằng đậu xanh giải được độc nên... nên không mang đi rửa...”
Tần Nguyên Cửu nhướn mày, mặt lạnh tanh chú thích thêm: “Có một vài loại độc rắn cũng có tác dụng với hệ thần kinh của con người, đúng là có người bị mù sẽ uống mật rắn để giải độc, có thể lần này thực sự là mèo mù vớ cá rán!”
Kha Mỹ Linh với bà cụ lại nhìn nhau lần nữa, kinh ngạc há hốc miệng, như này cũng được sao?
Dù cho thế nào thì đây cũng là chuyện đáng mừng, mấy người tiếp tục điền đơn.
Vì để tiện cho việc kiếm giá trị hòa bình, Kha Mỹ Linh cũng đăng ký vào đại học Bách Khoa tỉnh N, chuyên ngành là học viện ngoại ngữ.
Làm tiểu thư nhà giàu, cô có thể học kém nhưng tố chất căn bản của tiểu thư bắt buộc phải có, ngoại ngữ là một trong số đó. Suy cho cùng, sau khi sinh ra, ngày thường cô bị thấm nhuần bởi sáu loại ngôn ngữ, muốn không học được cũng khó!
Đã là thứ mình biết, Kha Mỹ Linh cảm thấy hai năm học đại học sắp tới, bản thân cô hoàn toàn có thể nằm không cũng thắng.
Kha Nguyên Đại nghe theo gợi ý của Tần Nguyên Cửu, đăng ký vào học viện tàu ngầm biển J của tỉnh N.
Có rất nhiều binh sĩ đến đấy để dán mác vàng rồi quay lại làm cán bộ, tương tự, sinh viên tốt nghiệp từ học viện đó sẽ trực tiếp được phân đảm nhận chức vụ kỹ thuật quan trọng trong quân đội, làm tròn ước mơ đầy nhiệt huyết đàn ông của Kha Nguyên Đại!