Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 767

Cập nhật lúc: 2024-06-17 20:30:36
Lượt xem: 58

“Ví dụ như khiêu vũ, ca hát, thư pháp, chơi trống, nấu ăn, may quần áo,... Ở đây cung cấp một nền tảng và địa điểm để mọi người giao lưu học tập, từ đó cho mọi người một nơi để g.i.ế.c thời gian.

Có thể mọi người không thấy có gì thú vị, nhưng sau khi trường đại học dành cho người già mở cửa, chào đón mọi người đến tham quan học tập, đồng thời làm phong phú cuộc sống của người cao tuổi, đó chính là lời phản hồi tốt nhất chúng tôi dành cho họ.

Hơn nữa, sau khi đời sống tinh thần của một người được nâng cao, họ sẽ trông trẻ trung và tràn đầy năng lượng. Thái độ sống tích cực này có thể ảnh hưởng đến sự phát triển lành mạnh của nhiều thế hệ!”

Thoáng chốc chuyện về trường đại học dành cho người già đã trở thành chủ đề nóng hổi trong người dân thủ đô. Tất cả bắt đầu chú ý đến việc khi nào trường đại học dành cho người già này sẽ mở cửa, để họ có thể đến xem và học thử?

Trước đây khi xây dựng cung văn hóa, ý tưởng thiết kế ban đầu rất hay. Hoặc là không xây, hoặc là xây thì phải xây cho to nhất, tốt nhất, toàn diện nhất. Do đó, diện tích của nó rất rộng, hơn nữa công tác phủ xanh nơi đây cũng khá tốt. Chẳng qua là lâu rồi không được chăm sóc, bên trong cỏ cây hoa lá đều mọc tự do.

Các tòa nhà bên trong cũng được chia thành nhiều khu, thậm chí một số còn mô phỏng theo phong cách châu âu. Chỉ là cửa sổ và cửa ra vào bằng kính đều đã bị đập vỡ, gạch ốp tường bên ngoài cũng trở nên lốm đốm, những cành thường xuân lớn kéo dài từ ngoài vào trong. Đây đích thực là một thiên đường thực vật bị con người bỏ rơi.

Trong phòng cũng có rất nhiều động vật nhỏ sinh sống, tiện tay kéo ra sẽ có mèo rừng, chó hoang, chuột, rắn và kiến ​​hoảng sợ bỏ chạy.

Thực tế, toà nhà vào thời điểm đó được xây dựng rất kiên cố, chỉ cần sửa chữa lại một chút, tuyển thêm nhân viên là có thể mở cửa.

Có thể coi đây là một công việc bán thời gian, với sự giúp đỡ của người trung gian, rất nhanh đã có vài người đàn ông được giới thiệu đến. Trong vòng hai ngày, toàn bộ cung văn hóa giống như được khoác một chiếc áo mới. Cây cỏ hoa lá đều được cắt tỉa gọn gàng, gạch lát sàn đã được sửa chữa, các khe hở trên tường cũng khôi phục được chín phần, bụi bặm và mạng nhện bên trong cũng được dọn sạch.

Động tĩnh ở đây đã thu hút người ở bốn đại viện, hàng ngày họ đều đi ngang qua để kiểm tra tiến độ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-767.html.]

Họ đợi chờ mòn mỏi, biển hiệu trường đại học dành cho người già cũng được treo lên, bên trong đã bày sẵn bàn ghế đầy đủ tiện nghi. Ngay cả tờ rơi tuyển sinh cũng được dán trên cửa, nhưng vẫn không có tin tức gì về việc tuyển dụng!

Mọi người đều do dự, cái gì cũng không biết, làm sao đăng ký đi học được?

Hôm nay là cuối tuần, Kha Mỹ Linh dẫn theo anh trai và chị dâu đặt một hàng bàn ghế trước cổng, ngồi chờ mọi người đến đây đăng ký.

Ông bà cụ nhà họ Kha là những người đầu tiên đăng ký, ngoài ra còn có vài người khác đến ủng hộ vì nể mặt Ứng Yến. Dù sao phí đăng ký của mỗi người là ba đồng, số tiền này không nhiều, nhưng cũng không thể sử dụng phung phí.

Vì thế mọi người đều giữ thái độ chờ xem tình hình.

Các cụ già trong bốn đại viện chờ đợi, nhưng những người khác thì không!

Đây là địa bàn của bốn đại viện, nhưng việc tuyển sinh lại mở cho toàn bộ khu dân cư, vậy nên những người luôn muốn chen chân vào nhóm người này đã lao tới đăng ký như điên.

Có người già tự mình đến, có người nhờ con cháu đăng ký giúp, cảnh tượng náo nhiệt này không thua kém gì các em nhỏ lúc khai giảng.

Điều này khiến các cụ già ngồi bên ngoài cắn hạt dưa hóng chuyện sửng sốt, chuyện này là thế nào.

"Không phải chứ…" Một bà cụ giữ lấy vài người đang xếp hàng nói: "Một người đăng ký mất ba đồng, đã vậy còn không biết trường đại học cho người già là cái gì. Theo như chúng tôi biết, cung văn hóa, không đúng, trường đại học đó ngay cả nhân viên làm việc cũng không có, các người đăng ký làm gì?

Không sợ phí tiền à? Có thể mua được mấy cân thịt lận đấy!"

Loading...