Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta đến làm vợ chàng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-01 20:09:03
Lượt xem: 1,017

Hắn ăn hai cái rồi không ăn nữa, đẩy hộp cơm về phía ta.

Ta: "Không ngon sao? Sao không ăn nữa?"

Hắn phải làm việc, sức ăn không nhỏ.

Hắn lắc đầu: "Ngon, nương tử ăn đi."

Ta cười: "Ta ăn rồi mới đến."

Hắn nghiêng đầu nhìn ta, như đang xác nhận ta có nói dối hay không.

Ta không nhịn được mà véo véo cái tai đỏ ửng của hắn: "Thật mà, nhân bánh bao là rau dại hôm qua A Thọ đào đấy, ta trộn thêm đậu phụ vào, nếu A Thọ thích thì đào thêm rau dại về, sau này ta lại làm cho chàng ăn."

Khóe môi hắn đang mím chặt hơi nhếch lên, khẽ gật đầu.

Trong lòng ta toàn là mấy chữ "ngoan quá ngoan quá" lặp đi lặp lại.

A Thọ ngày thường sợ ta chê bai, làm việc nói chuyện thậm chí đi đường cũng đều cẩn thận dè dặt.

Ông cụ đã đi rồi, bất kể nguyên chủ trước kia đối xử với hắn thế nào, hắn vẫn coi ta là người thân duy nhất.

Đây cũng là lần đầu tiên ta có người thân trên danh nghĩa.

Ta ôm gối ngồi bên cạnh hắn, nhìn hắn ăn bánh bao. Gió heo mùa thu hơi nóng, ta phe phẩy quạt cho cả hai, cảm thấy cuộc sống nhàn nhã yên bình thế này cũng không tồi, ít nhất không có nguy cơ đột tử vì làm việc quá sức.

Lúc này, phía sau bỗng nhiên truyền đến một giọng nói do dự.

"Vân Nương."

Ta nhất thời không phản ứng kịp, thấy A Thọ nhìn mình, ta mới nhận ra người phía sau đang gọi mình.

Nguyên chủ tên Liễu Vân, ở nhà A Thọ chỉ gọi ta là nương tử, các thẩm gọi ta là "Này, cái kia", còn đại phu râu dê thì căn bản không nói chuyện với ta.

Đến đây lâu như vậy rồi, ta vẫn chưa quen được gọi bằng cái tên này.

Ta quay đầu lại, thấy một người đàn ông xa lạ mặc trường sam, đang dùng ánh mắt kinh ngạc sững sờ nhìn ta.

Bên cạnh hắn còn có một cô nương, dung mạo có bốn phần giống nguyên chủ.

Gã đàn ông lực lưỡng dưới gốc cây lớn bên cạnh lên tiếng, giọng rất to: "Lạ thật đấy, hôm nay là ngày gì vậy, thế mà lại thấy tú tài xuống ruộng."

Nhìn đôi kim đồng ngọc nữ kia, ta biết bọn họ là ai rồi.

A Thọ nhỏ giọng nói bên cạnh ta: "Đó là người nương tử thích."

Câu này không biết có bị hai người đối diện nghe thấy không, ánh mắt bọn họ nhìn ta đều rất kỳ quái.

Khóe miệng ta giật giật, quay đầu đưa bầu nước cho A Thọ, bảo hắn ăn uống thì đừng nói chuyện nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ta-den-lam-vo-chang/chuong-3.html.]

Ta không đứng dậy, cứ ngồi đó ngẩng đầu nhìn hai người kia.

Muội muội của nguyên chủ đi tới: "Tỷ tỷ, chúng ta đến nhà thăm tỷ, Trần thẩm nói tỷ xuống ruộng đưa cơm cho A Thọ."

Khuôn mặt muội muội trắng trẻo sạch sẽ, đôi mắt long lanh nước, mới đi mấy bước đã khiến ta nảy sinh lòng thương yêu.

Ta ghé sát vào A Thọ nhỏ giọng hỏi: "Đây có phải là thôn hoa trong vòng bán kính mười dặm của chúng ta không?"

A Thọ: "Hả?"

Ta đứng dậy phủi phủi cỏ rác trên người, đưa tay lên suy nghĩ một chút xem nên chào hỏi người trong làng ngoài xóm thế nào, không để ý đã bị một đôi tay nắm lấy.

"Thấy tỷ và tỷ phu tình cảm tốt như vậy, Uyển Nhi yên tâm rồi. Tỷ không biết lúc tỷ xảy ra chuyện, Uyển Nhi lo lắng biết bao nhiêu đâu."

Ta dần dần cảm thấy nghi ngờ, trước kia nguyên chủ đối xử với muội muội như vậy, vậy mà muội muội nàng ta hoàn toàn không hề để bụng sao?

Không đúng, nguyên chủ hôn mê hai ngày, ta đến đây đã một tháng rồi, chẳng thấy người Liễu Gia nào đến thăm nàng ta cả.

"Nghe lời khuyên của Uyển Nhi đi, sau này sống tốt với tỷ phu, đừng đánh hắn nữa."

Hỏng rồi, nhắm vào ta đây mà.

Ta mở to mắt nhìn A Thọ, A Thọ cầm nửa cái bánh bao luống cuống xua tay: "Ta ta ta ta, ta không..."

Anan

Gã lực lưỡng xem kịch không định xuống ruộng nữa, nghe thấy lời của Liễu Uyển thì "hứ" một tiếng.

"Không phải tỷ phu nói với ta đâu, ta tình cờ đi ngang qua nhà các tỷ thì thấy, tỷ phu tuy rằng giống đứa trẻ, nhưng tỷ không thể đánh hắn, dù sao hắn cũng là nam nhân."

Ta lập tức ra tay, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng ta không cho nàng ta rút ra, "xấu hổ" nói: "Uyển Nhi muội đang nói gì vậy, ta sao có thể đánh tỷ phu muội chứ? Muội, muội còn nhỏ quá, có hiểu gì về nam nhân không."

Đại hán: "Hô hô."

Sắc mặt Liễu Uyển thoáng chốc trở nên trống rỗng: "Hả?"

Xem ra thủ đoạn cũng không cao.

Ta quay đầu hỏi: "A Thọ, ta có đánh chàng bao giờ chưa?"

Hắn lắc đầu lia lịa.

Nàng ta nói: "Tỷ phu đừng sợ..."

Ta dùng sức bóp tay nàng ta, nàng ta khẽ hít vào một hơi.

Ta chân thành tha thiết nói: "Này, Uyển Nhi muội đừng nghĩ nhiều, ta và tỷ phu muội rất tốt, nếu muội muốn đến thăm chúng ta thì cứ đến nhà là được, sao phải lén lút, để người ta nhìn thấy thì nghĩ về muội thế nào?"

Liễu Uyển có vẻ sốt ruột muốn giải thích, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ vì lo lắng.

"Uyển Nhi chỉ là quan tâm tỷ thôi."

Loading...